“Đi lên đi.” Giọng nói của Trần Trường An truyền đến. Mờ ảo, xa xưa, mười phần tiên uẩn. Lúc này, Thiên Hồ Yêu Hoàng và Bạch Nguyệt mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, đi lên đỉnh núi, đi tới miếu Trường Sinh. Lại thấy Trần Trường An đang ở trong viện chơi cờ với bồ đề. Nhìn thấy Thiên Hồ Yêu Hoàng và Bạch Nguyệt đi vào, hắn đứng dậy, cười nói. “Hai vị có việc gì mà lại tới miếu Trường Sinh.” Bên ngoài Trần Trường An tỏ vẻ đạm nhiên, nhưng trong lòng lại rất đắc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.