Hiện giờ Bảo Nhi còn nhỏ, sau này trưởng thành, trên phương diện dung mạo, cũng sẽ không kém Bạch Nguyệt. Nhưng khí chất thì, khóe miệng Trần Trường An giật giật, nghĩ tới hai hàng dấu răng trên cánh tay. Nhìn thế nào cũng thấy sau này Bảo Nhi sau trưởng thành cũng không phải đèn cạn dầu. Bạch Nguyệt chắp tay, cung kính mở miệng: “Tiểu nữ Bạch Nguyệt, vấn an tiền bối.” “Sư phụ đại nhân, nàng ta có phải cũng tới đoạt Thánh Tiên Kiếm hay không?” Trần Trường An trợn mắt liếc Linh Bảo Nhi....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.