Mục lục
Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gốc cây Trú Nhan tiên thụ kia sinh trưởng trong vùng cấm sinh mệnh cũng vô cùng khó khăn, theo lý mà nói, ở Cửu Châu đại lục căn bản không có khả năng sinh trưởng được!

Nhưng sao tới nơi này, chưa bao lâu đã nảy mầm, rồi trưởng thành rồi.

Thậm chí, hiện giờ cũng đã hoàn toàn lớn lên, dường như chuẩn bị nở hoa rồi.

Đôi mắt Hồng Y sáng rực lên.

“Trú Nhan tiên thụ này sắp nở hoa rồi?”

Đối với Hồng Y mà nói, Trú Nhan tiên thụ nở hoa, chính là một tin tức tốt.

Có lẽ nàng ta cũng sẽ có chút cơ hội được Trú Nhan tiên quả.

Đây là chuyện Hồng Y chờ mong.

Ánh mắt Trần Trường An thản nhiên, rất bình tĩnh nhìn tất cả mọi chuyện trước mắt.

Quả nhiên, không ngoài dự liệu của hắn.

Thông qua “Vạn vật sinh linh”, hạt cây thực sự có thể mọc thành Trú Nhan tiên thụ.

Hiện giờ, Trú Nhan tiên thụ đã nở hoa.

Qua không lâu nữa, có lẽ Trú Nhan tiên thụ này sẽ kết quả.

Thu hoạch được Trú Nhan tiên quả, cũng là chuyện chắc chắn rồi.

“Đây. . . Rốt cuộc làm sao làm được chuyện này?”

Xà Tử Nghịch lẩm bẩm, cả người hoàn toàn chấn động, hoàn toàn chết lặng.

Lúc này, sau khi Trần Trường An xong chuyện của Trú Nhan tiên thụ, mới tiếp tục đặt tầm mắt trên người ba đại Yêu Vương.

Ánh mắt hắn rất bình thường, nhưng trong cảm giác của ba đại Yêu Vương, phảng phất giống như lưỡi dao sắc bén, vô cùng sắc bén, khiến bọn họ không cách nào nhìn thẳng.

“Một con trâu, một con trăn, còn có một con hồ ly.”

Khóe miệng Trần Trường An cong lên, trước đó hắn định trực tiếp giết sạch ba Yêu Vương này.

Sau đó đạt được giá trị lĩnh vực.

Nhưng hiện tại, Trần Trường An có suy nghĩ khác.

Đây chính là ba Yêu Vương Nguyên Anh Cảnh, nếu cứ giết như vậy.

Vậy quá đáng tiếc.

Ba đại Yêu Vương đứng thẳng bất an, nếu bên cạnh có một góc, chỉ sợ bọn họ đã sớm cuộn tròn trong góc run bần bật.

Vị thanh niên mặc đạo bào trước mắt này, nhìn không thấu tu vi của hắn, nhưng cả người lộ ra khí tức cao thâm khó đoán.

Tuy bọn họ cũng từng nhìn thấy, từng tiếp xúc với Hóa Thần đại năng.

Nhưng còn chưa có vị Hóa Thần đại năng nào cho bọn họ cảm giác khủng bố như vậy.

Khiến cho từ linh hồn đến thân thể, từ trong đến ngoài bọn họ, đều tràn ngập sợ hãi với Trần Trường An.

Nhìn dáng vẻ sợ hãi của ba đại Yêu Vương này, Trần Trường An liền cảm thấy buồn cười.

Đổi lại là ngày hôm qua, nếu đối mặt với ba đại Yêu Vương, người sợ hãi chính là hắn.

Đây là hệ thống lĩnh vực vô địch của hắn.

Trần Trường An lại một lần cảm thán về sự khủng bố của hệ thống.

“Các ngươi xông vào nơi ta thanh tu, thậm chí đại chiến một trận làm toàn bộ Phi Tiên Sơn đều hỗn độn, các ngươi cảm thấy nên làm cái gì bây giờ?”

Xà Tử Nghịch mở miệng.

Thanh âm cung kính, cũng mang theo sợ hãi lo lắng.

“Tiền bối, những chuyện này đều là chúng ta sai, không nghĩ tới nơi này là nơi tiền bối thanh tu, chúng ta cam chịu tất cả trừng phạt của tiền bối.”

“Dù tiền bối muốn giết chúng ta, chúng ta cũng không có bất cứ câu oán hận nào.”

“Mong tiền bối tha thứ cho sự vô tri của chúng ta.”

Thác Bạt Dã và Hồng Y đều kinh sợ, không ngờ Xà Tử Nghịch lại nói ra lời này.”

Nhỡ đâu Trần Trường An thật sự giết bọn họ thì làm sao bây giờ?

“Các ngươi cảm thấy sao?”

Trần Trường An nhìn về phía Thác Bạt Dã và Hồng Y.

Linh hồn Thác Bạt Dã và Hồng Y run lên, cũng không dám hé răng phản bác lời Xà Tử Nghịch nói.

“Tiền bối, còn mong ngài đại nhân có đại lượng.”

“Tiền bối, cầu ngài cho chúng ta một cơ hội hối cải để làm người mới.”

Trần Trường An gật đầu: “Thấy thái độ nhận sai của các ngươi cùng thành khẩn, ta sẽ không giết các ngươi, cho các ngươi một cơ hội hối cải để làm người mới.”

Nghe thấy Trần Trường An nói, tảng đá lớn trong lòng ba đại Yêu Vương cuối cùng cũng rơi xuống.

Bọn họ thật sợ Trần Trường An nhìn bọn họ không vừa mắt, trực tiếp giết bọn họ.

Hồng Y yếu ớt nói: “Tiền bối, không biết cơ hội cho chúng ta sửa đổi theo như lời ngài nói là gì?”

Linh Bảo Nhi cũng rất tò mò, đây chính là ba đại Yêu Vương đấy.

Ở Cửu Châu đại lục, dù là tu vi, hay là địa vị, đều đứng đầu.

Dù là cha nàng ấy, cũng không thể sánh với ba đại Yêu Vương trước mắt này.

Mình có thể tử thành đệ tử của sư phụ đại nhân, quả thực là may mắn ba đời!

Nhất định là do tích phúc mấy đời.

Linh Bảo Nhi nghĩ như vậy.

Còn Hồng Y dò hỏi Trần Trường An cơ hội để bọn họ hối cải làm người mới.

Trần Trường An cũng không trả lời.

Mà đi tới trước mặt Thác Bạt Dã.

Thác Bạt Dã hơi sợ, nội tâm hoảng muốn chết.

“Tiền. . . tiền bối.”

Hắn ta thật sự sợ Trần Trường An lại cho hắn ta một đầu ngón tay.

Lúc này, sợ là một đầu ngón tay cũng có thể chọc chết hắn ta mất!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK