Trần Trường An cười, lắc đầu nói. “Mạc đệ, bí bảo thì không cần, đệ quên rằng hôm qua đã cho ta một món à." “Việc nào ra việc đó, món bí bảo ngày hôm qua là vì cảm kích ân cứu mạng của Giang huynh, đưa đệ từ Thập Vạn Đại Sơn tới thành Phụng Thiên. Mà món bí bảo lúc này, là vì cảm kích Giang huynh tối hôm qua lại lần nữa cứu mạng, còn xin lỗi Giang huynh.” “Giang huynh, huynh nhất định phải nhận lấy! Tu vi của huynh là Kim Đan, cho dù không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.