Trần Trường An không dám tưởng tượng. “Ngươi rất có thành ý, tới ăn cá nướng đi.” Trần Trường An đưa cá chép rồng vừa nướng chín cho Giang Ngọc Thiền. Giang Ngọc Thiền thụ sủng nhược kinh, vội vàng nói: “Không cần, tiền bối.” Trần Trường An trừng mắt, “Có phải ngươi xem thường ta hay không?” Giang Ngọc Thiền bị hoảng sợ, vội vàng nhận cá nướng: “Cảm ơn tiền bối.” Lúc này, Trần Trường An mới mỉm cười. “Tay nghề của bổn tọa vẫn không tồi, ăn cá xong, chúng ta sẽ bàn lại chuyện Trú Nhan...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.