“Nhị Lang Thần bây giờ còn có chuyện, đồ vật hắn muốn, ngươi đưa cho ta là được.” Ngưng Băng Tiên cười si ngốc: “Được tướng công, chàng nói cái gì chính là cái đó.” Nàng ta cũng không đi hỏi Nhị Lang Thần về vị trí của thế giới giả tưởng. Có cái gì quan trọng hơn việc nàng ta nói chuyện phiếm với tướng công chứ. Cho dù là nói chuyện phiếm với tướng công, cũng quả thực làm nàng ta có loại cảm giác hạnh phúc muốn chết. Nàng ta chậm rãi đi đến trước mặt Trần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.