A Miêu chớp chớp mắt, thơm quá, sắp chảy nước miếng. “Tiền bối, cá nướng chín chưa?” A Miêu vẫn luôn nhớ rõ cá nướng của Trần Trường An. Đã lâu rồi nàng ấy không ăn, vẫn luôn tâm tâm niệm niệm đấy. “Được rồi.” Trần Trường An đưa cho A Miêu một con. “Cảm ơn tiền bối.” “Nếm thử xem hương vị thế nào, cũng đã một thời gian ta không nướng ccá.” “Món tiền bối làm, là mỹ vị ngon nhất trên đời này.” A Miêu chân thành nói. Sau đó. "Ngao ô" một tiếng. A Miêu đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.