“Muội... muội muội Như Hoa, là muội sao?” Chỉ thấy hư ảnh kia xoay người, không phải muội muội Như Hoa của hắn ta thì còn là ai nữa? Khương Như Hoa cười rất ngọt, cũng rất ôn nhu, đồng thời thật vui vẻ. Nàng ấy ngọt ngào kêu lên. “Vấn Thiên ca ca.” “Muội muội Như Hoa, thật sự là muội.” Mạc Vấn Thiên kích động muốn khóc. Nhịn xuống xúc động muốn hộc máu do ngũ tạng lục phủ bị thương, tiến lên muốn ôm muội muội Như Hoa mà hắn ta ngày đêm tơ tưởng. Nhưng mà....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.