Khi đó, chỉ sợ mình mang theo Như Hoa muội muội âu yếm trốn đi đâu cũng không được. Không chừng buổi tối nào đó đang ôm Như Hoa muội muội ngủ, đầu đã chuyển nhà. Nghĩ đến đây, Mạc Vấn Thiên cảm thấy da đầu tê dại. Hắn vuốt chiếc nhẫn cổ xưa trong tay lấy được từ chỗ Hoành Kích tiên nhân, biểu tình trầm trọng. “Không được không được, không thể trở về, thừa dịp trên người còn có không ít bí bảo, nhất định phải trở thành đồ đệ của vị cao nhân tuyệt thế kia.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.