“Hiện giờ được chưa?” Tử Nguyệt cảm nhận được lực lượng vô tận trong trong cơ thể, đôi mắt sáng rực của nàng ta lập loè ánh sáng hưng phấn. “Trường An ca ca, được rồi, được rồi, ta đi ngay đây!” Nói xong, khuôn mặt nhỏ của Tử Nguyệt đỏ bừng, rất hưng phấn, rời khỏi Phi Tiên Sơn! Trời ạ, hết mưa rồi, Tử Nguyệt cảm thấy nàng ta lại được rồi. Cảm nhận được lực lượng mênh mông mãnh liệt trong cơ thể. Nàng ta rất vui mừng, trong lòng âm thầm đắc ý, lúc đi tới...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.