Mục lục
Trèo Cửa Sổ Gây Án: Ông Xã Ra Tay Nhẹ Nhàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Lục tổng, anh khỏe, tôi là Thẩm Mặc Thần, lỗ mãng quấy rầy, tôi muốn biết một chút, người phụ nữ ngồi ở đối diện anh tên gọi là gì?" Thẩm Mặc Thần tao nhã lễ độ hỏi.

Thuỷ Miểu Miểu mở mắt lớn, nghiêng đầu, nhìn về phía bàn người phụ nữ mới vừa rồi.

Quả nhiên, người đàn ông trung niên ngồi ở đối diện người phụ nữ kia đang nghe điện thoại, hướng về phía Thẩm Mặc Thần mỉm cười gật đầu.

Thuỷ Miểu Miểu có loại cảm giác rợn cả tóc gáy, lòng bàn chân đều lành lạnh, thẳng đến não.

Thẩm Mặc Thần gắt gao nhìn chằm chằm Thuỷ Miểu Miểu, ngoắc ngoắc khóe miệng, cúp điện thoại.

Thuỷ Miểu Miểu biết mình chết chắc, chột dạ cười nói: "Mới vừa rồi tôi chỉ đùa một chút, sống động bầu không khí. Cô kia, tôi quên mất cô tên gọi là gì."

"Lý Tư Tư, cô lại nhiều lần như vậy sao! Cô đột nhiên rời đi, tôi đã không truy cứu, tôi nơi nào để cho cô không hài lòng? Không như bây giờ nói hết ra." Thẩm Mặc Thần tức giận hỏi.

Cô nhìn anh cũng sắp kêu la như sấm, làm sao dám nói không hài lòng chứ?

Dựa theo tính cách anh, không cắt cô thành tám khúc mới là lạ.

"Tôi không phải là Lý Tư Tư." Thuỷ Miểu Miểu mím môi, thận trọng nói.

"Đủ rồi, cô có phải hay không tôi sẽ đi điều tra, cô càng muốn thanh minh, càng bày tỏ chột dạ, không phải sao? Lý Tư Tư!" Thẩm Mặc Thần lạnh giọng nói.

Thuỷ Miểu Miểu thật không biết tự tin anh nơi nào gởi tới, chắc chắn cô là Lý Tư Tư như vậy.

Cô rõ ràng không phải.

"Tôi không phải chột dạ, tôi chẳng qua là cảm thấy, nếu Lý Tư Tư chân chính trở lại, thấy anh và tôi gì đó, cô sẽ nghĩ như thế nào?" Thuỷ Miểu Miểu biểu đạt ra ý mình.

Trong mắt Thẩm Mặc Thần lướt qua ánh sáng, theo tay vung lên, thịt bò bít tết rơi xuống đất, ánh mắt trở nên đỏ, cả giận nói: "Cô thật là không thuốc có thể trị."

Anh tức giận đứng lên, sải bước đi ra phía ngoài.

Ách...

Thuỷ Miểu Miểu nhìn phương hướng anh biến mất.

Thẩm tổng cầm tinh khinh khí cầu, lại bị tức giận bỏ đi.

Nếu là bay xa, vĩnh viễn không trở lại, vậy cũng tốt.

Bất quá, cũng may, Thẩm Mặc Thần tức giận, cũng sẽ trả tiền.

Thuỷ Miểu Miểu gói thức ăn không có ăn xong, hừ cười, vui thích trở về công ty đi làm.

Lê Bảo Y thấy Thuỷ Miểu Miểu tới, vui vẻ nói nói: " Thuỷ Thuỷ, nói cho cậu một cái tin tốt, GBB chúng ta hôm nay bị Hoàn Thần thu mua, ha ha, sau này chúng ta chính là một thành viên đại công ty."

Thuỷ Miểu Miểu cười gật đầu, nói: "Đích xác là một tin tốt."

"Còn có tốt hơn." Bộ trưởng An Ny đi tới, đưa cho Thuỷ Miểu Miểu một phần hợp đồng, nói: "Thuỷ Miểu Miểu, cô đi, công ty chính bổ nhiệm cô đi ban tạp chí Hoàn Thần, lấy tin và biên tập, tiền lương căn bản là ba ngàn rưỡi, mỗi một quý đều có huê hồng, nhìn hợp đồng ký, nếu như không có vấn đề, ký để trên bàn làm việc tôi, ngày mai tôi mang hồ sơ của cô qua."

"Lấy tin và biên tập?" Thuỷ Miểu Miểu kinh ngạc nhận lấy hợp đồng.

Thấy tính chất công việc phía trên, thời gian và tiền lương, mắt sáng rực lên.

Cô gần đây thật đi **** sao?

Ha ha.

Để cho **** tới càng mãnh liệt đi.

Oa ha ha ha.

Bất quá

"Tại sao phải điều tôi?" Thuỷ Miểu Miểu tò mò hỏi.

"Nghe nói có một cao tầng trong lúc vô tình nghe tiết mục của cô, cảm thấy không tệ, cho nên, cố ý cất nhắc cô, hãy làm cho thật tốt nhé, hôm nay làm tiếp ngày cuối cùng, ngày mai tôi tìm người thay thế công việc của cô, thứ hai cô đi tạp chí Hoàn Thần báo cáo, bên này sẽ coi là một tháng tiền lương." An Ny nói xong, xoay người rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK