Thẩm Mặc Thần nhếch nhếch khóe miệng, trong mắt bắn ra những tia sắc bén, cười nhạo nói:" Không phải em nói nó không phải là con ruột sao?"
Thủy Miểu Miểu có một loại cảm giác bê đá đập vào chân mình.
Suy nghĩ của Thẩm Mặc Thần thật quá hay đi.
“ Nhưng nó còn là một đứa trẻ đấy?" Thủy Miểu Miểu phản bác lại.
“ Ở bên Anh, đã từng xử một vụ án mà bị cáo mới có 3 tuổi ". Thẩm Mặc Thần trầm giọng nói.
Ba tuổi?
“ Ba tuổi có thể làm được cái gì!” Thủy Miểu Miểu đang im lặng liền thốt lên.
“ Trang Daily bên Anh đưa tin, sáu năm trở lại đây ở bên đó có rất nhiều vụ việc xâm hại tình dục báo cảnh sát, trong đó có đến 800 đứa trẻ dưới mười tuổi bị quy tội, không tin em thể lên web kiểm tra ". Thẩm Mặc Thần ý vị sâu xa nói, sau đó anh đứng dậy đưa quần cho cô mặc vào.
Thủy Miểu Miểu nhận lấy quần, che kín thân thể mình, giọng khẳng định:" Viêm Viêm nhà tôi không như vậy, nó rất hiểu chuyện ".
“ Hiểu chuyện?" Thẩm Mặc Thần nhếch nhếch khóe miệng:" Mở trang bán nội y rồi quảng bá ầm ĩ ở chợ cũ, đúng là rất hiểu chuyện ".
“ Cái gì quảng bá hả?" Thủy Miểu Miểu nhớ hình như Viêm Viêm dùng hình cô làm chuyện gì đó.
Ánh mắt Thẩm Mặc Thần thâm sâu nhìn gương mặt tinh sảo của Thủy Miểu Miểu, tà nịnh nhếch lên khóe miệng:" Đàn ông đưa cho phụ nữ quần áo, là vì đã cởi nó ra. Nếu yêu mến cô ấy, hãy mua nội y tặng cô ấy. Hoan nghênh đến Thủy Thâm Hỏa Nhiệt mua hàng. Tên tiệm, cũng rất có nội hàm ".
Mặt Thủy Miểu Miểu hơi hồng, giải thích:" Thủy là chỉ tôi, hỏa là chỉ nó …”
Ánh mắt Thẩm Mặc Thần thoáng qua những tia sắc bén, giọng nói tăng lên mấy dB, cắt đứt lời cô, nói:" Hỏa là chỉ người nào, tốt nhất đừng nói dối ".
Thủy Miểu Miểu thấy anh tức giận thì sợ hết hồn, đôi môi run rẩy, nhỏ giọng nói:" Tôi họ Thủy, Viêm Viêm*, phải.. là hai Hỏa ".
*Viêm Viêm là nóng bức, chói chang.
Trong mắt Thẩm Mặc Thần càng lóe lên những tia đáng sợ hơn, giống như là hai cây kiếm, muốn chém Thủy Miểu Miểu đến nơi.
Thủy Miểu Miểu đụng phải phần dưới bụng của anh, cảm thấy có cái gì đó nhô ra, trong đâu lập tức hiểu, vội vàng nói:" Hỏa là anh, hỏa là anh. Vừa rồi tôi nói sai, trước đó bị anh … nên đầu óc có chút hồ đồ, thật xin lỗi ".
Thẩm Mặc Thần không chịu nổi cô làm nũng, đành buông chân cô ra, đi vào phòng ngủ.
Thủy Miểu Miểu mặc quần áo vào, nhớ tới hôm nay Viêm Viêm nói: mẹ kéo váy cao lên..
Thằng nhỏ này, sao lại biết kinh doanh những cái đó, quả thật cô cũng cảm thấy nên ngồi xuống nói chuyện nghiêm túc với nó rồi.
Thẩm Mặc Thần đi từ phòng ngủ ra ngoài, thay áo màu vàng nhạt, quần màu trắng nhìn qua vô cùng lười biếng nhưng cũng bớt đi phần nào cảm giác áp bức, cùng đó tản mát ra mùi vị đàn ông, rất giống người đàn ông nhà bên.
Thủy Miểu Miểu tâm tình không khỏi bị ảnh hưởng, tim đập chậm đi một nhịp.
Thẩm Mặc Thần ngồi xuống bên cạnh cô.
Hơi thở mang theo hương thơm thoang thoảng xông vào mũi cô, rất sạch sẽ, lại mát lạnh.
Thủy Miểu Miểu co quắp, để tay lên đầu gối, ngồi nghiêm chỉnh.
Thẩm Mặc Thần liếc xéo cô, giọng trầm trầm, hỏi:" Em và con trai đã từng nói chuyện về vấn đề giới tính chưa?"
Thủy Miểu Miểu chột dạ, mi mắt rũ xuống nói:" Tôi nghi ngờ nó còn biết nhiều hơn tôi ".
Thẩm Mặc Thần:" …”
“ Chuyên gia nói, những đứa trẻ 5 tuổi có thể giáo dục về giới tính, mà là con trai, tốt nhất là nên để người cha nói về vấn đề này ". Thẩm Mặc Thần nói.
“ Nó không phải không có ba hay sao?" Thủy Miểu Miểu trả lời.
Thẩm Mặc Thần để tay Thủy Miểu Miểu ra sau lưng, thâm sâu nhìn cô nói:" Tôi và em sau khi kết hôn, dù em nhận nuôi thằng nhóc kia, thì trên luật pháp nó cũng phải gọi tôi là cha ".