Thủy Miểu Miểu đi theo người phụ nữ đó vào.
"Làm nghề như chúng ta, kỳ thật nên buông lỏng, nếu như vận khí tốt, sẽ còn phú thương nhìn trúng, cả đời áo cơm không lo." Sadie khẽ cười nói.
Thủy Miểu Miểu dừng một chút.
Cô biết bọn họ tính chất công việc của họ, trách không được hỏi cô có bạn trai hay không, có ở cùng cha mẹ hay khong.
"Chúng ta ngồi chỗ VIP, nếu như được tuyển chọn, ra sân khấu một lần 2000, công ty lấy sáu mình cầm hai, nếu như cô muốn ra sân với khách, như vậy tất cả hai ngàn sân khấu thuộc về công ty, trả phí sân, cụ thể cô và những khách kia nói gì, ra ngoài sẽ thuộc về hành vi cá nhân của cô, không có quan hệ gì với công ty." Sadie tiếp tục giải thích nói.
"A." Thủy Miểu Miểu lên tiếng, đôi mắt quét bốn phía.
Chờ chụp được thứ cô cần, nơi này, vẫn rút lui sớm một chút thì tốt.
Sadie mang cô đến phòng làm việc của cô ta, cô ta lấy từ tủ chứa đồ ra một bộ váy thêu hoa sen và lá sen, đưa cho Thủy Miểu Miểu, nói ra: "Hôm nay cô mặc bộ này, đi đồ trang điểm chứ?"
"Mang theo, tự tôi trang điểm." Thủy Miểu Miểu cong đôi mắt lên, vừa cười vừa nói.
Sadie nhéo mặt Thủy Miểu Miểu, tán dương: "Nhóc con, thật xinh đẹp, cười rộ lên cũng thật đẹp mắt, trước hết cô cứ dùng tủ chứa đồ của tôi, hiện tại không kịp làm thủ tục nhận việc, buổi tối hôm nay cô thử trước một chút, nếu như lên diễn, trước cho cô xem kỹ.
Trưa mai cô tới, tôi để bộ phận nhân sự làm thủ tục nhận việc cho cô."
"Vâng, cám ơn chị Sadie." Thủy Miểu Miểu nói ngọt.
Sadie cong cánh tay lên, nhìn thoáng qua thời gian trên cổ tay, nói ra: "Tôi đi ra ngoài sắp xếp một chút, cô thay xong, qua đại sảnh tập hợp, nhớ kỹ không được mang điện thoại di động."
"Vâng, tôi đã biết." Thủy Miểu Miểu nhu thuận đáp.
Cô nhìn Sadie đi ra, vội vàng lấy dây buộc tóc xuống, cột di động vào chân, lúc này mới thay váy dài, tùy ý thoa lên tý son môi, liền đi ra ngoài.
Trong đại sảnh đứng hơn hai mươi người mặc sườn xám giống như cô.
Sadie hài lòng nhìn thoáng qua Thủy Miểu Miểu, dẫn mọi người đi thẳng tới thang máy lên chỗ VIP lầu sáu.
Ngồi chỗ VIP có năm bảo vệ canh chừng.
Người có vẻ là quản lý đi tới, cho Sadie một tờ giấy, nói ra: "Các mỹ nữ của cô đều lên sân, mấy phòng khách này còn cần người, cô mau dẫn mấy người đi."
"Vâng, cám ơn Tạ quản lý." Sadie tiếp nhận tờ đơn, nói với các mỹ nữ: "Các chị em, khai công, chúc mọi người đêm nay ra sân có điềm tốt. Đi theo tôi."
Các cô gái nhảy cẫng theo sau Sadie đến phòng bao 6018.
Sadie gõ cửa một cái, đẩy ra, vừa cười vừa nói: "Quấy rầy một chút."
Các cô gái đi vào.
Thủy Miểu Miểu lo lắng cho mình giữ lại, liền không dễ làm chuyện, cô đi đến bên Sadie, nhỏ giọng nói ra: "Chị Sadie, em muốn đi toilet."
Các cô gái đều đi vào, Sadie không có nói nhảm với Thủy Miểu Miểu, xua tay, hạ giọng nói: "Xong thì qua sảnh chờ tôi."
"Vâng." Thủy Miểu Miểu như một làn khói chạy mất.
Cô tìm tới phòng 6022, lặng lẽ đẩy ra một chút khe cửa, thấy được ngôi sao điện ảnh Mã Ngọc, và ngồi bên cạnh Mã Ngọc là Dạ Lăng Dật.
Thủy Miểu Miểu nhạy bén cầm điện thoại di động lên quay phim.
Mã Ngọc bưng rượu lên, phong tình vạn chủng tới gần Dạ Lăng Dật, bờ môi hồng diễm nhanh chóng gần chạm đến mặt Dạ Lăng Dật.
Thủy Miểu Miểu còn chứng kiến, tay kia Mã Ngọc đặt ở trên đùi Dạ Lăng Dật, từ từ di chuyển.