Từ thơ bé, Tuyết Lưu Ly đã chuẩn bị sẵn tinh thần để làm vợ của Hoa Vinh. Cô luôn mường tượng sau này hai người sẽ sát cánh bên nhau xây dựng một đế chế hùng mạnh. Lúc ấy cô có thể cùng anh đứng trên đài cao ấy nhìn xuống thế giới nhỏ bé phía bên kia. Nhưng nay hy vọng ấy đã tan tành mây khói, nếu như không tận mắt thấy tai nghe những lời nói ấy thốt ra từ miệng Hoa Vinh, có thể Tuyết Lưu Ly vẫn còn chưa tin.
“Anh bảo em tỉnh lại là tỉnh thế nào? Từ bé đến giờ em luôn nghĩ rằng mình sẽ được gả cho anh bây giờ anh lại lấy người khác, trong lúc anh quyết định cưới cô ta có bao giờ anh nghĩ đến cảm nhận của em chưa. Sao này em sẽ sống như thế nào đây? Anh có thể yêu thương người khác nhưng luôn vô tình lạnh nhạt với em. Anh không thấy như vậy là vô cùng quá đáng sao?” - Tuyết Lưu Ly vừa nói vừa khóc. Cô không để ý lúc này trên khuôn mặt đẹp của cô cũng đã có nước mắt rồi.
Hoa Vinh thở dài, tình huống như thế này làm sao mới có thể giải quyết cho tốt đây. Suy cho cùng Tuyết Lưu Ly cũng chỉ là nạn nhân của sự tranh quyền đoạt lợi từ những người lớn kia thôi. Vì thế từ lúc bắt đầu tuy Hoa Vinh không hề yêu Tuyết Lưu Ly nhưng anh vẫn cố tỏ ra mềm mỏng và lịch sư với cô. Cũng có thể như vậy đã làm cho Tuyết Lưu Ly nghĩ rằng anh đã đồng ý với mối hôn sự này chăng. Bất giác Hoa Vinh cảm thấy vô cùng hối hận về thái độ không rõ ràng của mình để giờ đây Tuyết Lưu Ly lại phải đau khổ như vậy trong thâm tâm anh không hề muốn một chút nào. Có lẽ anh nên nhanh chóng dứt khoát với cô ta thì hơn.
Nghĩ vậy Hoa Vinh tỏ ra vô cùng cương quyết.
“Cô có khóc lóc đi chăng nữa cũng vô ích thôi. Tình cảm của tôi đã dành cho cô ấy thì sẽ không bao giờ thay đổi. Cô đi đi từ nay về sau tôi không muốn gặp cô nữa.”
Tuyết Lưu Ly nghe vậy liền khụy xuống trên nền gạch ngoài sân, gió thổi hiu hiu làm tóc mây trước trán cô bay bay.
“Há …ha…”- Cô ta không nói gì cả mà chỉ ngồi cười trong điên loạn.
Hoa Vinh khẽ lắc đầu rồi nhanh chóng lên chiếc Royce màu đen đi khỏi. Anh vốn còn phải trở lại thử đồ cưới với Lý Tử Thất nên không muốn dây dưa với cô ta nữa. Những gì muốn nói xem như đã nói hết rồi.
Anh cứ đinh ninh như vậy thì sẽ không có chuyện gì nữa nên tự động quên bẵng đi chuyện của Tuyết Lưu Ly. Sau khi Hoa Vinh đã rời đi được một lát, Tuyết Lưu Ly vừa cười sau đó rồi lại khóc rồi lại cười liên tục như thế. Quản gia thấy cô ta vô cùng đáng sợ như vậy thì không dám đến gần nói một lời nào. Khoảng chừng một tiếng đồng hồ sau xem chừng cô ta đã thấm mệt liền đứng bật dậy đưa tay vuốt lại mái tóc bết dính vì nước mắt. Cô ta chẳng nói chẳng rằng mặt lạnh băng kể cả bước đi cũng dứt khoát và mạnh mẽ.
Xe của Tuyết Lưu Ly cũng nhanh chóng mất hút, cả trên dưới Thảo Điền lại trở về bình yên. Cuối cùng quản gia cũng thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi về biệt thự Mai Hương mà Thượng nghị sĩ cũng chính là bố ruột đã mua cho cô, Tuyết Lưu Ly lẳng lặng lên phòng mình thay quần áo. Gia đình của thượng nghị sĩ cũng đã hay tin về chuyện này nhưng họ tạm thời công tác ở nước ngoài nên chưa thể về được. Bây giờ tại biệt thự này chỉ có mình Tuyết Lưu Ly cùng một bà giúp việc.
“Alo bố, là con đây…Con không sao bố à…vâng…tạm biệt bố.”- Tuyết Lưu Ly sau khi nói chuyện với bố cô ta liền ném chiếc điện thoại lên giường rồi thả mình xuống chiếc nệm cao cấp.
Những lời của Hoa Vinh hôm nay cô đều nhớ rất rõ từng chữ một. Cô sẽ không thể nào quên được nỗi nhục lớn nhất đời mình.
“Lý Tử Thất, đúng rồi cô tên là Lý Tử Thất đúng không? Nếu không có cô chắc có lẽ Hoa Vinh sẽ từ từ chấp nhận tôi nhưng cô từ đâu đến ngang nhiên lại cướp mất chồng của tôi. Món nợ này nếu tôi không tính thì tôi không phải là Tuyết Lưu Ly.” - Khuôn mặt của Tuyết Lưu Ly mặc dù xinh đẹp thanh tú nhưng khi bị thù hận che lấp trông cô ta cứ như một mụ phù thủy vậy.
Yêu quá hóa hận, thật ra mỗi người luôn có những quan điểm khác nhau về tình yêu. Có một điều thật kỳ lạ là mọi người luôn hay nhầm tưởng giữa tình yêu và lòng chiếm hữu. Chung quy họ điều muốn cả hai thứ đó. Nếu như yêu mà không có ý muốn chiếm hữu có nhiều người sẽ không cam tâm bởi ai cũng muốn người đó là của riêng mình và khi có ai đó cướp đi người mà họ yêu thì họ sẽ tìm cách để lấy lại. Nghe cứ như một món đồ vậy, cô cướp của tôi tôi sẽ đòi lại thậm chí là giết cô cũng không chừng. Đó chung quy vẫn là một tình yêu mù quáng. Tình yêu đó còn nặng nề về tính chiếm hữu mà Tuyết Lưu Ly chính là một điển hình như vậy.Mũi tên độc đã lên dây cung thì phải cố gắng bắn đi.
Kế hoạch xóa sổ tình địch Tuyết Lưu Ly đã nghĩ sẵn trong đầu. Còn hai ngày nữa là buổi lễ đính hôn sẽ được tổ chức. Tuy Hoa Vinh là một người có máu mặt trên địa phận kinh tế và cả giang hồ nhưng tuy nhiên để tránh bị mắc bẫy của giới truyền thông buổi đính hôn chỉ tổ chức sao cho đơn giản vì gọn nhẹ. Cũng vì không có sự làm chứng của các bậc trưởng bối nên tránh người ra tiếng vào cũng là điều dễ hiểu. Đây là điều mà Hoa Vinh vẫn luôn ái náy với Lý Tử Thất bởi ngày trọng đại nhất đời người lại không được sự chúc phúc của các trưởng bối. Nhưng họ lại cương quyết không chấp nhận Lý Tử Thất làm con dâu nên đành phải làm như vậy mà thôi. Hoa Vinh định bụng một ngày nào đó khi gia đình anh nguôi giận anh sẽ dẫn Lý Tử Thất về để thuyết phục gia tộc mình từ từ chấp nhận cô.
Về phần Tuyết Lưu Ly, sau khi bị Hoa Vinh cương quyết cự tuyệt trong lòng liền nảy sinh oán hận. Không những cô ta ghi thù Lý Tử Thất mà còn hận đến cả Hoa Vinh.
“Hoa Vinh, nếu như anh đã đối xử với tôi như vậy thì đừng trách tôi vô tình.” - Tuyết Lưu Ly nhắm mắt lại như đã quyết định mọi chuyện mặc dù có giây phút trong lòng cô do dự. Thế nhưng giờ đây một khi lửa giận bùng phát thì khó lòng dập tắt được. Hiện giờ Tuyết Lưu Ly chẳng thể nào quay đầu nữa rồi.
Tại Thảo Điền, Lý Tử Thất sau một giấc ngủ dài đầy mệt mỏi vì ngày hôm qua bận thử đồ cưới đến khuya. Không hiểu tại sao lúc Hoa Vinh trở lại khuôn mặt đầy tâm trạng nhưng Lý Tử Thất cũng không muốn hỏi nhiều. Có thể là anh có công việc nào đó khó giải quyết lý Tử Thất đoán vậy.
Sau khi mọi việc chuẩn bị cho lễ đính hôn đã gần như hoàn tất, ngày mai đã là ngày trọng đại rồi. Trên dưới Thảo Điền phủ lên một bầu không khí hân hoan. Theo kế hoạch, buổi lễ đính hôn sẽ diễn ra tại khách sạn cao cấp nhất thành phố S. Thiệp mời cũng đã được gửi tới những quan khách thân quen. Vì sợ có nhiều điều tiếng nên Hoa Vinh tránh không mời những người trong giới báo chí. Cũng có một lí do khác là những tin tức không hay về hôn lễ và về Lý Tử Thất mà bọn họ đưa tin khiến hoa Vinh vô cùng tức giận. Anh định bụng sau buổi lễ đính hôn sẽ không để yên cho bọn họ nữa.
Bình minh vừa ló dạng, ngày trọng đại rốt cuộc cũng đã đến. Theo kế hoạch, Hoa Vinh sẽ có mặt tại khách sạn Cao Hùng trước để lo tươm tất mọi chuyện. Lý Tử Thất sẽ theo đoàn xe hộ tống sẽ đến sau.
Sau khi ngồi cả ba tiếng đồng hồ cho thợ trang điểm và làm tóc, Lý Tử Thất chăm chú nhìn cô dâu xinh đẹp trong gương. Cô khẽ cười dịu dàng, có nằm mơ cô cũng không ngờ cô lại gặp được Hoa Vinh và lại có thể lấy anh làm chồng. Hạnh phúc này đến thật bất ngờ và cùng thật nhanh khiến người ta choáng ngợp. Nhưng nghĩ đến đây cô lại nhớ đến những lời phụ mẫu Hoa Vinh đã nói với cô ngày hôm đó bỗng nhiên tâm trạng của Lý Tử Thất lại chùng xuống. Họ nói chỉ có Tuyết Lưu Ly mới xứng với Hoa Vinh mà thôi.
Bất giác trong đầu Lý Tử Thất lại nghĩ đến cái người tên Tuyết Lưu Ly kia. Cô chưa từng có dịp gặp mặt cô ấy lần nào và cũng không biết bất cứ thông tin gì từ cô ấy. Bởi vì việc Tuyết Lưu Ly đột ngột đến Thảo Điền tìm Hoa Vinh đã được giữ kín tuyệt đối nên Lý Tử Thất hoàn toàn không hay biết gì.
Lý Tử Thất cảm thấy có chút ái náy với người tên Tuyết Lưu Ly kia, nếu không có cô chắc hẳn người mà hôm nay sánh đôi cùng Hoa Vinh sẽ là cô ta. Là cô đã cướp lấy Hoa Vinh từ tay người khác. Nghĩ đến đây Lý Tử Thất bỗng dưng cảm thấy vô cùng có lỗi. Nếu có thể được găp Tuyết Lưu Ly một lần cô vẫn muốn nói một lời xin lỗi chân thành.
Tuyết Lưu Ly giờ phút này đang ở biệt thự Mai Hương bỗng dưng cảm thấy trong người khó chịu liền linh cảm có người đang nhắc đến mình. Cô ta bỗng nhiên bật cười gian ác.
“Lý Tử thất, là cô đang nhắc đến tôi sao? Cô yên tâm chúng ta sẽ sớm gặp mặt thôi đừng nôn nóng.”