“Tiểu Thất em không được đi theo hắn ta, mau lại đây với anh.” - Lý Dịch Phong ngoắc tay làm hiệu bảo Lý Tử Thất lại gần bên anh ta.
Lý Tử Thất nhìn Lý Dịch Phong u mê như vậy liền lắc đầu nói.
“Lý Dịch Phong, anh mau dừng tay lại đi, giữa chúng ta đã hết thật rồi.”
“Em nói hết là hết thế nào? Anh không cam tâm đâu. Em nhìn xem, anh có chỗ nào không bằng hắn ta? Lúc trước em yêu anh mà đúng không?” - Lý Dịch Phong lấy hết sức bình sinh nhằm lôi kéo Lý Tử Thất.
Lý Dịch Phong kiên quyết làm vậy làm Lý Tử Thất bỗng nhiên rất đau lòng. Nếu như là anh của ngày xưa thì có lẽ cô sẽ vô cùng hạnh phúc. Nhưng tại sao anh lại nhân lúc cô đối đãi anh bằng con tim thật lòng thì anh lại nhẫn tâm chà đạp, để rồi giờ đây anh lại tìm mọi cách kéo cô lại trong khi cô đã hoàn thành thất vọng về anh mất rồi. Giống như ly nước đã đổ đi không thể lấy lại được.
Nhưng Lý Tử Thất không ngờ bởi vì cô cự tuyệt Lý Dịch Phong mà Lý Dịch Phong lại có thể làm ra những chuyện lớn như vậy, lại càng lôi kéo rất nhiều người vô can vào chuyện đời tư giữa họ như thế.
Lý Tử Thất bỗng cảm thấy thật đáng buồn, cô bắt đầu khóc nói.
“Lý Dịch Phong anh đừng làm vậy nữa, em cầu xin anh đấy.”
Lý Dịch Phong nghe vậy liền thất vọng lắc đầu.
“Nói vậy là em cương quyết thà chọn hắn ta chứ không chọn anh sao?”
“Chuyện đó đối với anh thật sự quan trọng đến vậy sao? Vấn đề hiện tại là ngày càng lúc anh lại càng quá đáng rồi. Anh làm như vậy chỉ khiến cho em càng thêm xa anh mà thôi?”- Lý Tử Thất cố gắng lựa lời khuyên nhủ Lý Dịch Phong.
Nhưng Lý Dịch Phong kỳ thực bây giờ giống như đã phát điên nên chuyện gì cũng có thể làm để đạt được mục đích của mình. Lời nói của Lý Tử Thất chẳng những Lý Dịch Phong không nghe lọt tai mà còn có tác dụng khiêu khích anh hơn. Lý Dịch Phong nhìn Lý Tử Thất với tâm trạng không còn giữ được bình tĩnh nữa, anh nói bằng giọng run run.
“Anh không bỏ cuộc dễ dàng như vậy đâu. Hôm nay anh phải giết hắn.” – Nói rồi Lý Dịch Phong quay sang Trần Hoa Vinh với đôi mắt căm thù.
Hoa Vinh nãy giờ chứng kiến cuộc đối thoại của hai người mà không hề lên tiếng. Anh có tình cảm với Lý Tử Thất là sự thật. Nhưng cách yêu của anh hoàn toàn với cách yêu cực đoan của Lý Dịch Phong.Thật sự trong thâm tâm của anh luôn tôn trọng quyết định của cô. Nếu như cô chọn lựa đi theo Lý Dịch Phong, anh cũng không miễn cưỡng. chỉ cần cô hạnh phúc thì anh có thể buông tay.
Nhưng khi chứng kiến Lý Dịch Phong hành xử như vậy cộng với việc Lý Tử Thất đã lựa chọn không muốn quay lại với Lý Dịch Phong. Trần Hoa Vinh quyết tâm hôm nay dù có phải trả bất kỳ giá nào cũng nhất quyết đưa cho bằng được Lý Tử Thất về.
“Cô ấy đã không muốn, anh cố ép cô ấy cũng không có kết quả gì.” –Trần Hoa Vinh đột nhiên nói.
Lý Dịch Phong nghe vậy thì càng điên tiết liền phá lên cười lớn.
“Hôm nay tôi sẽ không để anh mang cô ấy đi đâu, hai người đừng hòng được toại nguyện.” – Nói rồi Lý Dịch Phong giương súng nhằm vào Trần Hoa Vinh định quyết một trận sinh tử.
Lý Tử Thất thấy tình hình có vẻ không ổn liền nhất thời lo lắng cho Hoa Vinh. Cô không màn tình cảnh hai bên đang giao chiến mà chạy lại chính giữa hai người giơ tay lên định dùng thân mình để cản lại. Hoa Vinh thấy cô cố liều mình như vậy liền quát lên.
“Em điên rồi sao? Mau tránh qua một bên đi.”
Lý Tử Thất không hề nao núng nói.
“Hai người mau bỏ súng trước rồi ngừng trận đấu ngay lập tức nếu không em sẽ lại càng thêm nhiều chuyện điên rồ hơn nữa.”
Lý Dịch Phong thấy vậy cũng vô cùng sốt ruột.
“Em mau tránh ra đi, nguy hiểm lắm.”
Lý Tử Thất quay lại nhìn Lý Dịch Phong bình thản nói.
“Đây là chuyện riêng giữa ba người chúng ta mà lại kéo theo nhiều người phải chết. Em không muốn mình vô tình lại trở thành kẻ tội đồ, trở thành nguyên nhân của cuộc tàn sát đẫm máu này. Nếu như anh hãy còn yêu em xin anh hãy mau ngừng tay lại, em van anh đấy.”
Nhưng những lời thật lòng của cô có lẽ không có tác đụng gì bởi hai tên đại ma đầu này đang trong cơn cuồng sát như vậy không thể vì một hai câu nói mà ngừng tay lại được. Lý Tử Thất thấy hai người đều im lặng mà không chịu thỏa hiệp cô liền quyết tâm nói.
“Nếu như hai người không chịu ngừng tay em chỉ có thể đành đứng mãi ở đây thôi. Hai người muốn tiếp tục bắn thì hãy bắn em trước đi.”
Lý Tử Thất đứng ở giữa hai người giơ hay bàn tay lên nhắm mắt lại cam chịu. Nhưng bất ngờ đột ngột thân hình của cô được ai đó nhấc bổng lên. Lý Tử Thất mở mắt ra thì thấy mình được một người cõng ra khỏi đó. Người đó chính là Tôn Hạo.
“Tôn Hạo cậu làm gì vậy? Mau thả tôi ra đi.”
Nhưng dĩ nhiên là Tôn Hạo không đồng ý mặc cho Lý Tử Thất cứ liên tục la hét rồi lại đấm vào vai anh. Lúc nãy thấy Lý Tử Thất kiên quyết liều mình như vậy, Hoa Vinh liền nháy mắt ra hiệu cho Tôn Hạo phục kích sẵn ở gần đó mang cô ra khỏi vòng vây nguy hiểm.
Tôn Hạo mang Lý Tử Thất ngồi bên cạnh gốc cây gần đó rồi ở lại trông chừng cô. Lý Tử Thất tức tối lắm nhưng không thể làm gì được. Tôn Hạo tay không rời khỏi cô nhẹ giọng nói.
“lão đại căn dặn tôi nhất định phải bảo vệ cô. Cô cũng đừng làm cho lão đại phải khó xử nữa.”
Lúc này, màn xuất hiện của nữ nhân vật chính đã hết. Khung cảnh lại quay về trận chiến như lúc nãy, chỉ khác là lần này có vẻ dữ dội hơn. Lý Dịch Phong nhìn thẳng vào Hoa Vinh khiêu khích.
“Chúng ta đánh nhau như vậy thật sự không hay cho lắm hay là tôi và anh đặt cực tính mạng xem ai có thể chiến thắng trận đấu này. Người chiến thắng sẽ có được cô ấy, kẻ còn lại sẽ phải chết. Anh thấy như thế nào?