“Không. Ở trong đây có chuột, tôi chỉ đang tìm cách bắt nó thôi.”
Nghe còn tiếng người trong phòng hai tên đó liền yên tâm không hỏi nữa. Cũng may cho Lý Tử Thất là âm thanh đấu súng bên ngoài khá lớn nên đã át đi tiếng vải bị xé rách kia.
Sau khi vất vả xé hết tấm màn cửa sổ, Lý Tử Thất dường như đã hết sức. Lúc này Lý Tử Thất mới bắt đầu để ý đến cơ thể này có điều gì đó bất thường. Nhưng lúc này cô không còn tâm trí để truy cứu nữa. Những dây vải nhỏ phút chốc được Lý Tử Thất cột chặt lại với nhau thành một sợi dây dài.
Cô nhìn lên cửa sổ, với vị trí tầng ba như thế này, liệu cô có thể tiếp đất an toàn không? Nếu xảy ra sơ xuất gì chắc cô phải bỏ mạng tại nơi này. Nhưng nghĩ đến Hoa Vinh đang ở ngoài liều mạng vì cô, Lý Tử Thất lại quyết tâm cột dây vải vào cửa sổ rồi thả sợi dây vải xuống cho nó chạm gần tới đất. Lý Tử Thất nhìn xuống phía dưới cảm thấy thật may vì vị trí này vốn là ở mặt sau của Phượng Viên mà cuộc đấu súng lại diễn ra phía trước nên việc cô trốn đi chắc sẽ không có ai phát hiện.
Lý Tử Thất không trì hoãn nữa vội nắm lấy sợi dây vải rồi leo lên thành cửa sổ, từ từ đu xuống phía dưới. Cũng may cho cô là sợi dây vải cũng khá chắc nên Lý Tử Thất an toàn đáp xuống đất một cách thuận lợi. Vui mừng vì đã thoát thân, Lý Tử Thất lập tức chạy đi tìm Hoa Vinh.
Trong khi đó cuộc chiến giữa hai phe vẫn chưa đến hồi kết. Mỗi một bên thương vong đã gần phân nửa mà cuộc chiến vẫn bất phân thắng bại. Lý Dịch Phong điên tiết nả súng vào Hoa Vinh. Hoa Vinh cũng chẳng vừa, lập tức đáp trả lại hắn không sót một viên đạn nào.
Phía bên Tôn Hạo và Lôi Hạo Nhiên bên kia vẫn chống trả quyết liệt. Lúc này hai người mới bộc lộ khả năng thiên phú của mình, việc chỉ huy và ứng phó nhanh nhạy không khác gì một chiến binh thực thụ, không hổ danh là tay chân đắc lực của Hoa Vinh.
Tại Thảo Điền, không khí ở nơi đây cũng khẩn trương không kém. Đỗ Vy vì phải ở lại tiếp ứng nên không thể đi cùng Hoa Vinh được. Nhưng mặc khác cô lại đảm nhận một vài trò khá quan trọng là ở lại làm hậu phương cho Hoa Vinh. Cô cũng như những người có mặt tại Thảo Điền tại lúc này vô cùng lo lắng cho cuộc chiến. Khoảng vài phút trước, Đỗ Vy mới tình cờ điều tra được thế lực của tập đoàn Lý Thị cũng như những phi vụ ngầm của Lý Dịch Phong. Đoán chắc đây có thể là một đối thủ không tầm thường, Đỗ Vy lập tức liên lạc với đám người Tôn Hạo qua bộ đàm.
“Tôn Hạo, anh có nghe tôi nói gì không?”
Tôn Hạo đang nấp sau một cái cây nghe tiếng gọi của Đỗ Vy trong bộ đàm liền trả lời.
“Tôi đây. Tôi vẫn còn sống đây.”
“Tình hình sao rồi?” - Đỗ Vy sốt ruột hỏi.
Tôn Hạo khẽ thở dài.
“Không mấy khả quan.”
“Vậy, lão đại đâu?” - Đỗ Vy dường như đã đoán được.
“Đang đấu súng với tên kia. Cô mau điều động cứu viện đến đây đi.” - Lúc này vì không thể xin lệnh trực tiếp từ Hoa Vinh nên Tôn Hạo nhìn tình hình trước mắt mà suy đoán.
“Được. Tôi làm ngay. Anh hãy bảo vệ tốt lão đại.” - Đỗ Vy nói.
Sau khi Đỗ Vy tắt máy, Tôn Hạo mới thở hắt ra một hơi. Bọn họ lúc này còn chưa tìm được tung tích của Lý Tử Thất mà kẻ thù lại vô cùng mạnh và nguy hiểm, bây giờ chỉ còn cách kêu viện binh đến tiếp ứng thôi. Vốn dĩ so với thế lực Hoa Vinh tại thành phố S này Lý Dịch Phong là không thể so sánh. Nhưng nhất thời gấp rút không thể điều động hết toàn bộ mà Hoa Vinh lại muốn đi cứu người gấp nên lực lượng được điều đi còn tương đối khiêm tốn.
Lý Tử Thất khi tất cả chạy đến chiến trường đang dang dở thấy cuộc chiến đang diễn ra vô cùng ác liệt. Trên mặt đất có nhiều người đã ngã xuống liền cảm thấy vô cùng kinh hãi. Cô ngó xung quanh định tìm Hoa Vinh thì thấy hai người Hoa Vinh và Lý Dịch Phong đang đấu súng dữ dội bên kia. Lý Tử Thất thấy như vậy không ổn liền hét lớn.
“Các người mau dừng tay.”
Mọi người nghe thấy tiếng la của Lý Tử Thất liền quay lại nhìn thì thấy Lý Tử Thất bằng cách nào đó đã trốn ra được liền không ai bảo ai ngừng cuộc chiến lại.
“Sao em lại ra được đây?” - Lý Dịch Phong thấy Lý Tử Thất trốn ra được liền thầm chửi rủa hai tên thuộc hạ canh giữ không chu đáo.
Lý Tử Thất không trả lời Lý Dịch Phong mà chăm chú nhìn Hoa Vinh xem anh có bị thương gì không. Sao khi thấy Hoa Vinh vẫn an toàn, cô liền thở phảo nhẹ nhõm.
“Anh không sao thì tốt rồi.” - Lý Tử Thất hướng về phía Hoa Vinh khẽ nói.
Hoa Vinh thấy cô có lòng quan tâm đến mình liền nhất thời cảm động. Anh vẫy tay lên nói.
“Tiểu Thất, mau lại đây.”