Mục lục
Chàng Rể Phế Vật - Lê Kim Huyền - Trần Xuân Độ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong phòng làm việc của Tổng giám đốc, nữ thần tổng giám đốc đang cúi đầu bận rộn làm việc, tập đoàn Lê Thị mỗi ngày từ trên xuống dưới có rất nhiều công việc chính thức còn chờ cô giải quyết.



Văn phòng tổng giám đốc thường cũng có người ra vào, nhưng hôm nay lại phá lệ có rất nhiều người.



Bởi vì, có một người đàn ông ngồi xổm trước cửa văn phòng tổng giám đốc, thoải mái hút thuốc lá, lấm la lấm lét nhìn chằm chằm những cô gái xinh đẹp ra vào.



Lê Thị có rất nhiều nữ nhân viên, nhan sắc đẹp hơn nhiều so với những công ty khác, hơn nữa lại có cách ăn mặc theo kiểu OL, chiếc váy nhỏ duyên dáng, đôi tất màu đen họa tiết cao cấp ôm chặt lấy đôi chân, ánh sáng lấp lánh dưới ánh đèn khiến Trần Xuân Độ gần như chảy cả nước dãi.



Một cô nhân viên vừa xinh đẹp vừa quyến rũ đi tới trước mặt Trần Xuân Độ, khiến Trần Xuân Độ chảy nước miếng ba mét!



Đặc biệt, một số người trong số họ rất gợi cảm, dáng đầy người đặn, khiến Trần Xuân Độ gần như không kìm nén được ngọn lửa đang ầm ĩ trong lòng, vội vàng hỏi xin phương thức liên lạc.



Tương tự, Trần Xuân Độ đang ngồi xổm ở cửa văn phòng tổng giám đốc cũng bị rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm anh, vừa tò mò vừa nghi ngờ.



Lần đầu tiên nhân viên của Lê Thị nhìn thấy có người canh giữ cửa văn phòng nữ thần tổng giám đốc như vậy, đây có thể nói là tin tức lớn của tập đoàn Lê Thị.



"Anh ta là ai, tôi thấy anh ta ngồi xổm trước văn phòng tổng giám đốc gần hai tiếng đồng hồ rồi."



"Nhìn rất quen đó, nhưng mà cô đừng nói, anh ta ngồi xổm như vậy, trông thật giống chó trông nhà mà."



Bên trong tập đoàn Lê Thị đã có rất nhiều nghị luận, nhiều ánh mắt đổ dồn về phía Trần Xuân Độ, rất nhiều nhân viên cũng đã đoán ra thân phận của Trần Xuân Độ.



"Tôi nhớ rồi, anh ấy không phải là chồng của Lê Kim Huyên hay sao! Con rể nhà họ Lê đây mà!" Đột nhiên có người thì thào nói, vẻ mặt rất kỳ quái.



Bỗng nhiên, có mấy anh nhân viên nhìn vào ánh mắt của Trần Xuân Độ, trong lòng đột nhiên có một tia cực kỳ giễu cợt, nụ cười trên mặt của mấy cô nhân viên cũng trở nên khinh thường.



"Anh ta là người của tổng giám đốc Lê sao? Tại sao tổng giám đốc Lê lại có ánh mắt tệ như vậy chứ, khi không lại chọn một thứ như vậy."



"Chắc ở trong gia đình anh ta cũng không có địa vị gì đâu, tổng giám đốc Lê ưu tú như vậy, suốt ngày nuôi dưỡng anh ta hệt như nuôi một con thú cưng trong nhà."



"Cũng không biết tên đó trúng phải cái vận khí chó má gì, lại có thể tiếp cận được với tổng giám đốc, chẳng lẽ là thói đời đổi thay, người càng ăn hại thì càng được cưng chiều hay sao?"



Trong công ty dấy lên nhiều cuộc tranh luận, không ít nhân viên vừa bí mật trộm nhìn anh ta vừa nói xấu xoi mói Trần Xuân Độ.



Mà sắc mặt của Trần Xuân Độ vẫn bình tĩnh như cũ, không xíu để ý mấy lời đồn đãi nhãm nhí đó, thậm chí còn xem như không có chuyện gì.



Chỉ cần không có nói mấy lời công kích Kim Huyên của anh thì anh sẽ không nhỏ nhen động thủ.



Mấy lời tám nhảm đó, Trần Xuân Độ trải qua chưa bị nhiều hay sao?



Khi còn ở nước ngoài, lúc Trần Xuân Độ vùng dậy thì gặp phải biết bao nhiêu mấy lời đồn đại công kích, cuối cùng cũng bị Trần Xuân Độ anh từng bước đập nát tin đồn, uy chấn hải ngoại!



"Xem ra tên đó còn chưa thích ứng với thân phận của bản thân nữa, đúng là xem bản thân như chó trông cửa mà?" Có người dùng vẻ mặt kỳ quái, khi nhìn thấy dáng vẻ thanh thản thoải mái của Trần Xuân Độ đều có chút không nói nên lời.



Một bóng người đi về phía Trần Xuân Độ mang theo vẻ mặt lạnh lùng, "Ở đây cấm hút thuốc. Mau ra ngoài đi."



Trần Xuân Độ liếc mắt nhìn về phía bóng dáng kia, nhẹ nhàng nói: "Không được phép hút thuốc, ai nói vậy? Sao tôi không biết gì hết?"



"Bên trên có viết rõ ràng, chẳng lẽ mắt của anh bị mù à?" Bóng dáng kia chỉ vào bảng nội quy của công ty trên tường.



"Cái đó chỉ áp dụng với mấy người, còn tôi thì không phải nhân viên lệ thuộc tập đoàn Lê Thị, quy định này không có tác dụng với tôi." Trần Xuân Độ nói.



"Anh..." Giọng nói kia mang theo vẻ tức giận, cách đó không xa, có mấy nhân viên khe khẽ bàn tán.



"Chu Thiên là nhân viên lâu năm của tập đoàn Lê Thị, lúc trước khi mới vào công ty, gã ta đã theo đuổi tổng giám đốc Lê, đáng tiếc tổng giám đốc Lê không có để ý tới anh ta." Một nhân viên nhỏ giọng nói: "Sau đó lại nghe được tin tổng giám đốc Lê bí mật kết hôn, Chu Thiên đang làm việc thì trực tiếp ngất xỉu phải đưa vào bệnh viện cấp cứu."



"Chắc bây giờ anh ta muốn trả thù cái người ở rể kia rồi! Nghe nói cái người ở rể đó rất hung dữ, lúc trước có một ông chủ bị anh ta đánh đuổi đi rồi," Tên còn lại nói.



"Vậy thì thế nào chứ, Chu Thiên dù gì cũng có đóng góp lớn cho tập đoàn Lê Thị, là nhân viên lâu năm của tập đoàn Lê Thị, cái ông chủ đi cửa sau kia đâu cùng cấp bậc với anh ta, anh ta ở tập đoàn Lê Thị rất có uy vọng, có quan hệ rất tốt với nhiều người trong tập đoàn."



Chu Thiên như kẻ trên cao nhìn Trần Xuân Độ ở phía dưới nói: "Nếu như anh đã thừa nhận không phải nhân viên của tập đoàn Lê Thị vậy thì đừng có ở đây nữa, nhanh chóng cút khỏi tập đoàn Lê Thị đi!"



Trần Xuân Độ liếc Chu Thiên một cái: "Bảo tôi cút, thế anh là ai vậy!"



Đôi mắt Trần Xuân Độ lạnh như băng, nếu lúc này có Lê Kim Huyên ở đây, khi nói chuyện với cô sẽ là vẻ mặt của nhân vật lớn cần cúi đầu, anh có thể sẽ kiêng dè Lê Kim Huyên nhưng hiện tại cô không có ở đây thì mấy tên chó mèo gì đó cũng dám ở đây làm ầm ĩ trước mặt anh!



"Tôi biết anh là ai, nhưng tôi khuyên anh đừng có ỷ phía sau mình có chỗ dựa thì có thể tùy ý làm bậy, tôi đánh chó trước giờ chưa từng nể mặt chủ đâu." Chu Thiên cười lạnh một tiếng, gã rất rõ ràng quan hệ giữa Trần Xuân Độ và Lê Kim Huyên, nhưng gã không chút nào e sợ Lê Kim Huyên cả.



Chỉ dựa vào quan hệ giữa gã và ban giám đốc, còn có mấy năm tận lực cống hiến cho tập đoàn Lê Thị, nếu Lê Thị dám làm gì gã thì nhất định sẽ mất đi nhân tâm.



Thời gian gã ở tập đoàn Lê Thị còn lâu hơn Lê Kim Huyên ở, đương nhiên là gã dám mắng to trước mặt Trần Xuân Độ, không để anh vào mắt.



"Thật không, vậy anh thử đụng tới tôi xem nào." Trần Xuân Độ bình tĩnh nói.



Chu Thiên sửa sang lại quần áo, lạnh giọng quát: "Bảo vệ đâu, tống cổ tên này ra ngoài!"



Hai tên bảo vệ vội vàng đi tới, hùng hổ đi thẳng về phía Trần Xuân Độ.



Trần Xuân Độ vẫn ngồi xổm trên mặt đất, liếc nhìn hai nhân viên bảo vệ, vẻ mặt bình tĩnh không có chút thay đổi.



“Hai người có thể thử xem.” Trần Xuân Độ mở miệng, khiến cho bước chân của hai tên bảo vệ dừng lại, sắc mặt hơi chần chừ do dự.



Bọn họ từng thấy Trần Xuân Độ gây ra mấy cảnh tranh chấp hỗn loạn, có mấy người nhân viên bảo vệ trước đây đã bị sa thải rồi, bọn họ cũng sợ bản thân rơi vào loại kết cục đó.



“Không cần lo lắng, nếu xảy ra chuyện gì thì tôi sẽ chịu trách nhiệm, tôi không tin Tập đoàn Lê Thị lại dám sa thải tôi." Chu Thiên thản nhiên mở miệng, sắc mặt khinh thường.



"Vâng!" Hai tên bảo vệ kia mới an tâm, sau đó vọt về phía Trần Xuân Độ!



"Bốp bốp---" Trần Xuân Độ đánh ra hai nắm đấm, lập tức đánh hai tên bảo an như bị sét đánh mà khó khăn lùi về sau mấy bước.



"Đây là thứ sức mạnh vì vậy!" Hai tên bảo vệ kia ôm chặt vai mình, nhìn về phía Trần Xuân Độ với ánh mắt kinh hãi!



Trong đó có một tên bảo vệ không tin quỷ thần, hét lớn một tiếng, lao ra nhanh như chớp, nắm đấm vọt về phía Trần Xuân Độ!



Anh xuất ngũ không bao lâu, thể lực vượt xa người thường, quyền pháp cường hãn!



Trần Xuân Độ nhìn lướt qua, đột nhiên lách mình qua một bên, khiến cho tròng mắt của hai tên bảo vệ đột nhiên co rút lại, lộ ra vẻ khiếp sợ!



Đây là...Quân Thể Quyền!



Một tên bảo vệ sắc bén phát giác thân pháp của Trần Xuân Độ, mang theo dáng vẻ của Quân Thể Quyền.



"Bây giờ cút mau, nếu không thì tôi sẽ làm tổn thương mấy người đó." Trần Xuân Độ bình tĩnh mở miệng, nơi này là tập đoàn Lê Thị, mọi người đều là nhân viên của tập đoàn Lê Thị, anh quan tâm tới mặt mũi của Kim Huyên nên không muốn so đo với bọn họ.



"Chỉ là một tên ở rể của nhà họ Lê, còn giả bộ uy hiếp, mau bắt nó lại cho tôi!" Chu Thiên cười lạnh một tiếng, quát lơn.



Đột nhiên, một tiếng quát lớn bén nhọn từ bên cạnh truyền đến: "Mau dừng tay lại hết cho tôi!"



Hai tên bảo vệ kia dừng lại một chút, Trần Xuân Độ ngẩng đầu, thấy một bóng người mặc vest, chân mang giày da nhanh chóng từ bên ngoài bước vào.



Trần Xuân Độ thấy bóng dáng kia, khóe miệng nhếch lên, nhìn về phía Chu Thiên, tràn ngập trào phúng.



Chu Thiên thấy người nọ, sắc mặt cứng đờ, buột miệng nói: "Chủ tịch..."



Người tới không phải ai khác, đúng là chủ tịch của tập đoàn Lê Thị, Lê Duy Dương!



Toàn công ty trong nháy mắt yên tĩnh trở lại, Lê Duy Dương luôn vì tập đoàn Lê Thị mà một mực ở bên ngoài công tác, hôm nay sao lại xuất hiện trong này!



"Chủ tịch, sao ngài lại trở về...Không phải bây giờ ngài đang ở bên ngoài công tác hay sao?" Sắc mặt Chu Thiên có hơi mất tự nhiên hỏi.



"Chuyến công tác rất suôn sẻ, nên tôi quay về sớm" Lý Duy Dương liếc nhìn xung quanh, nhìn thấy Trần Xuân Độ, cười nói: "Xuân Độ à, sao con lại ở đây?"



"Theo giúp vợ con ạ."Trần Xuân Độ cười nói, mọi người ngạc nhiên không nói gì, lại nhìn thấy Trần Xuân Độ mặc bộ quần đùi áo vest đó, nào có người ăn mặc thành như vậy mà đi theo người khác đi làm chứ.



"Chủ tịch, anh ta hút thuốc trong công ty, khi tôi ngăn cản anh ta, anh ta còn không nghe lời khuyên can của tôi." Chu Thiên nghiến răng nghiến lợi, không ngờ Lê Duy Dương lại xuất hiện ở đây...Càng không ngờ thái độ vừa rồi của Lê Duy Dương lại khách khí với Trần Xuân Độ như vậy!



Mặc dù biết rõ quan hệ giữa Lê Duy Dương và Trần Xuân Độ, nhưng nhớ tới Trần Xuân Độ vẫn là loại rác rưởi làm rể nhà người ta, vậy mà Lê Duy Dương vẫn còn dùng vẻ mặt ôn hòa như vậy để nói chuyện với tên đó?



Điều này sao có thể chứ?



Lê Duy Dương liếc mắt nhìn Chu Thiên, ánh mắt thâm thúy như xuyên thấu toàn thân Chu Thiên, tựa hồ phải nhìn thấu gã, "Không nghe cậu khuyên thì cậu lại kêu bảo vệ tống cổ người ta ra ngoài sao?"



“Chủ tịch..." Chu Thiên kêu một tiếng, sắc mặt Lý Duy Dương âm trầm, không biết đang giận hay đang vui, bây giờ khiến cả người gã run rẩy...Gã không nghĩ tới chủ tịch sẽ xuất hiện ở đây!



Lê Kim Huyên không có năng lực khai trừ gã...Nhưng Lê Duy Dương thì hoàn toàn có thể, chỉ cần Lê Duy Dương bằng lòng, Chu Thiên sẽ lập tức cút khỏi tập đoàn!



Trần Xuân Độ châm chọc liếc mắt nhìn Chu Thiên, Chu Thiên thấy trong lòng run rẩy, không khỏi buồn bực...Gã chưa từng nghĩ tới nửa chừng thì Lê Duy Dương sẽ đi ra!



Trong lòng của Chu Thiên không ngừng hối hận, sớm biết như thế, gã có sống chết cũng sẽ không tới tìm Trần Xuân Độ!



"Công ty còn có quy định nghiêm cấm nhân viên nội bộ của công ty đánh nhau, chẳng lẽ cậu quên rồi sao?" Giọng điệu của Lê Duy Dương chợt nghiêm khắc lên, toàn công ty chợt im lặng, không khỏi rét run!



Trong mắt rất nhiều nhân viên của Lê Thị, từ trước đến nay đều là Lê Kim Huyên yêu cầu luôn nghiêm khắc, mà Lê Duy Dương tuy là chủ tịch tập đoàn, bình thường đều rất ôn hòa.



Còn bây giờ, Lê Duy Dương tức giận khiến bao người run sợ.



Chủ tịch tập đoàn thị uy, ai dám gánh nổi chứ?



Vô số người run rẩy, câm như hến, không ai dám phát ra xíu âm thanh nào!



Giọng điệu của Lê Duy Dương mang theo tia áp bách lạnh như băng, nhiệt độ không khí như giảm xuống mấy độ, cả người Chu Thiên đổ mồ hôi lạnh.



"Chủ tịch, là lỗi của tôi, tôi vì tập đoàn mà làm nhiều chuyện như vậy, tha cho tôi đi!" Chu Thiên khuỵu gối cầu xin tha thứ, vẻ mặt sợ hãi, gã thực sự rất sợ hãi, nếu có lời nào không hợp với chủ tịch thì gã sẽ bị mang lên xào mất.



Nỗ lực của gã trong nhiều năm qua sẽ trở nên vô ích!



“Cậu không nên nói với tôi.” Lê Duy Dương bỏ đi vẻ lạnh lùng nghiêm nghị đó, trở nên ôn hòa trở lại.



Chu Thiên nghiến răng, trong lòng dâng lên cảm giác nhục nhã.



Đây là yêu cầu hắn xin lỗi thằng con rể kia sao?!



Trước sau không quá mười lăm phút, ở trước mặt bao người, chính gã tự tát vào mặt mình! Còn đánh vang lên tiếng bốp bốp nữa chứ, nhìn thôi đã thấy đau rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK