Mục lục
Chàng Rể Phế Vật - Lê Kim Huyền - Trần Xuân Độ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 412


“Là nhà họ Lê, là Lê Thần Vũ, là anh ta giúp tôi áp chế, phong tỏa tất cả tin tức!” Vẻ mặt của Ngọc Hiên Vinh lập tức tái mét, anh ta nhắm chặt hai mắt lại, đột nhiên lớn tiếng nói.


“Soạt!”


Đôi mắt của Trần Xuân Độ lập tức ngưng tụ lại, Long Nha trong tay đang rơi xuống đột nhiên đổi hướng, cắt một nắm tóc lớn Ngọc Hiên Vinh.


“Sau này tôi không muốn nhìn thấy anh ở Yên Kinh nữa, giống như những hành động lén lút vô dụng này của anh, tốt nhất đừng dùng với tôi nữa, nếu không, tôi sẽ khiến anh sống không bằng chết….vô cùng đau khổ!”


Trần Xuân Độ thu lại Long Nha, chậm rãi ngồi xốm xuống, ghé sát vào tai của Ngọc Hiên Vinh, nhỏ giọng nói, giọng điệu lộ ra sự uy nghiêm, sâu xa, khiến trong lòng Ngọc Hiên Vinh run rẫy kịch liệt, không dám mở mắt ral Mà Trần Xuân Độ, sau khi đứng dậy, đôi mắt lộ ra sự lạnh lùng ác liệt….lại nhà họ Lê, Lê Thần Vũ tà tâm vẫn chưa chết!


Sau khi Trần Xuân Độ thu lại Long Nha, vẻ mặt bình tĩnh, sâu xa, hai tay chắp sau lưng, điềm tĩnh, tự nhiên, chậm rãi đi ra khỏi phòng.


Mà sau khi Trần Xuân Độ rời khỏi phòng, qua rất lâu, máy tên thuộc hạ mới xông vào phòng, nhìn thấy Ngọc Hiên Vinh đang dựa vào tường, nhéch nhác vô cùng, dáng vẻ thở hỗn hễn, nghĩ lại vẫn còn rùng mình.


“Cậu chủ Ngọc, mau đứng dậy đi.” Máy tên thuộc hạ vội vàng đỡ Ngọc Hiên Vinh dậy.


“Đi mau, mau rời khỏi đây!” Câu đầu tiên Ngọc Hiên Vinh nói, vô cùng gấp gáp.


Mấy tên thuộc hạ ở trong phòng sững sờ, bọn họ có chút bắt ngờ khi Ngọc Hiên Vinh vội vàng rời khỏi khách sạn này.


Một tên thuộc hạ trong số đó cẩn thận mang theo sự thăm dò hỏi: “Cậu chủ Ngọc, bây giờ khách sạn ở Yên Kinh đều đã hết phòng, bây giờ rời khỏi đây, rất khó tìm được một căn phòng tốt….”


Tên thuộc hạ kia vẫn chưa nói xong, Ngọc Hiên Vinh đột nhiên giơ tay lên, một cái tát mạnh mẽ rơi lên má của tên thuộc hạ kia! Ngọc Hiên Vinh tát anh ta một cái, gầm lên: “Tôi nói rời khỏi đây! Yên Kinh!


Càng nhanh càng tối, về nhà!”


Tên thuộc hạ kia che má, lúc này mới phản ứng lại, cúi đầu nói vâng.


Anh ta không hiểu, tại sao Ngọc Hiên Vinh lại đột nhiên trở nên cáu kỉnh như vậy! Khuôn mặt anh ta tái mét, môi run cầm cập, rốt cuộc anh ta đang sợ cái gì?


Đường đường là nhà họ Ngọc, thế lực to lớn, có quan hệ thân thiết với rất nhiều gia tộc, ở Yên Kinh dường như không có bao nhiêu thế lực nghĩ không thông mà lựa chọn động đến Ngọc Hiên Vinh!


“Còn không nhanh lên, chúng ta đều sẽ phải chết!” Ngọc Hiên Viên thở ra một hơi dài, trái tim đập dữ dội, đương nhiên người khác chưa từng nhìn thấy thủ đoạn của đường đường Yên Kinh Lê Thần Vũ, nhưng Ngọc Hiên Vinh đã từng nhìn thấy!


Thủ đoạn làm việc cả Lê Thần Vũ vô cùng độc ác và nham hiểm, anh ta khai ra Lê Thần Vũ, đương nhiên Lê Thần Vũ muốn giết người giệt khẩu!


Thế lực của nhà họ Ngọc có lớn đến đâu chẳng qua cũng là gia thế đổ thạch, so với nhà họ Lê ở Yên Kinh, cách biệt rất lớn, nếu như Lê Thần Vũ muốn giết anh ta, chỉ là chuyện khẽ mắp máy môi thôi!


Ngọc Hiên Vinh quay người lại, nhìn ra bên ngoài cửa sổ, anh ta đã hạ quyết tâm, anh ta nhất định phải rời khỏi mảnh đất thị phi này! Càng nhanh càng tốt!


Để thêm một lúc nữa, nếu như Lê Thần Vũ biết được chuyện này, anh ta ở trong kinh thành, Lê Thần Vũ chắc chắn sẽ không tha cho anh ta!


Rất nhanh, một tên thuộc hạ đã đi vào trong phòng của Ngọc Hiên Vinh, thu dọn hành lý cho Ngọc Hiên Vinh, chỉ nửa tiếng, những tên thuộc hạ này đã đứng phía sau Ngọc Hiên Vinh, cung kính nói: “Cậu chủ Ngọc, đã thu dọn xong rồi, máy bay tư nhân của anh cũng đã chuẩn bị sẵn sàng ở sân bay.”


“Lập tức rời đi!” Ngọc Hiên Vinh thở dài, đôi mắt lóe lên một tia không nỡ.


Trước khi Ngọc Hiên Vinh đến Yên Đô, là nhắm đến Chung Cực Tam Đao của đại hội đỗ thạch, mà bây giờ, ngay cả Chung Cực Tam Đao anh ta cũng chưa tham gia, cứ bắt anh ta rời đi như vậy, sao anh ta có thể cam lòng!


Tên thuộc hạ kia ở phía sau Ngọc Hiên Vinh, sắc mặt hơi đình trệ, có chút do dự nói: “Cậu chủ Ngọc, thi thể của Thái thượng trưởng lão và những trưởng lão khác….”


“Bọn họ làm việc không tốt, còn muốn bảo ta giúp bọn họ dọn xác?” Giọng nói của Ngọc Hiên Vinh lộ ra sự lạnh lùng, tức giận: “Đợi tất cả giải quyết xong, lấy lại thi thể từ bên phía cảnh sát Yên Kinh là được, bây giờ để tôi an toàn rời khỏi Yên Kinh trước.”


“Vâng.” Tên thuộc hạ kia trái tim chắn động, trong lòng chỉ có thể âm thầm đồng cảm với Thái thượng trưởng lão, Thái thượng trưởng lão ra tay vì Ngọc Hiên Vinh vì nhà họ Ngọc, nhưng không ngờ lại rơi vào kết cục như thế này, không có ai dọn xác cho bọn họ!


Ngọc Hiên Vinh và thuộc hạ của anh ta lần lượt đi ra khỏi khách sạn, đặt tất cả hành lý vào cốp xe, phóng như bay rời khỏi khách sạn, đi nhanh về phương xa.


Nhưng bọn họ không biết, sau khi Ngọc Hiên Vinh ngồi xe rời khỏi khách sạn, ở một nơi cách khách sạn không xa, có một chiếc Audi màu đen lặng lẽ dừng bên đường, ở ghế sau có một chiếc kính viễn vọng, đang lặng lẽ quan sát đoàn xe của Ngọc Hiên Vinh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK