Mục lục
Chàng Rể Phế Vật - Lê Kim Huyền - Trần Xuân Độ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 402


“Tôi vì thay đổi trận pháp này, thêm vào uy lục của mười ba người, từng mấy ngày máy đêm không ngủ, mày cho rằng, đây là trận pháp chó mèo nào đó?” Thái Thượng Trưởng Lão khinh thường cười lạnh một tiếng, ngửa đầu lên cao, từ trên cao nhìn xuống Trần Xuân Độ.


Trong mắt ông ta, Trần Xuân Độ đã là cá trong chậy mặc người chém giết rồi.


Đột nhiên, Trần Xuân Độ cười nhạo một tiếng, nhìn Thái Thượng Trưởng lão, hỏi: “Thì ra là thế, tàn dư mà thôi, để cho ông kiêu ngạo đến thế rồi sao?”


“Thất Tinh trận chân chính, cái gọi là sinh sôi không ngừng, ý nghĩa công kích không có khoảng cách dừng lại, làm cho mục tiêu trong trận vĩnh viễn trong trạng thái bị đả kích, từng chút từng chút mài chết mục tiêu…” Trần Xuân Độ đột nhiên lấy tay lau đi vết máu, bắt đầu nói bốc nói phét: “Uy lực của Thất Tinh Trận có lẽ không phải rất lớn, nhưng nó có thể làm người tuyệt vọng cùng cực, để người đó bỏ hết chống cự.


Lời nói Trần Xuân Độ làm cho trong lòng Thái Thượng Trưởng Lão run lên, chỉ thấy ánh mắt Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm vào Thái Thượng Trưởng Lão nói: “Cái ông gọi là Thất Tinh Trận này, lại vứt qua tác dụng quan trọng nhất của Thát Tinh Trận, tăng thêm uy lực thì sao… Chịu đựng xong một đọt công kích, ông còn có thể liên tục đả kích sao?”


Trần Xuân Độ vừa dứt lời, Thái Thượng Trưởng Lão biến sắc, nhìn về phía Trần Xuân Độ, ánh mắt bỗng nhiên biến hóa.


Trên thực tế, những lời này của Trần Xuân Độ, lập tức chọt trúng chỗ đau của Thái Thượng Trưởng Lão, làm trong lòng Thái Thượng Trưởng Lão run lên.


Ánh mắt Thái Thượng Trưởng Lão nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ, ông ta không thể ngườ được Trần Xuân Độ nhanh chóng nhìn ra được khuyết điểm của trận pháp này như vậy!


“Tất cả những thay đổi của ông đối với Thát Tinh Trận, cũng chỉ là đồ bỏ đi!” Trần Xuân Độ hời hợt mấy câu, lại giống như giải quyết dứt khoát, làm gương mặt Thái Thượng Trưởng Lão đột nhiên lạnh lẽo, cầm trường kiếm trong ta, hét to: “Giết!”


“Long Trảm!” Trần Xuân Độ cầm Long Nha trong tay, đột nhiên bước ra một bước, nặng nề dẫm trên đất, mặt đất rung động lắc lư, giống như là động đắt!


Mặt đấy hư không ong ong chắn động, hai con mắt Trần Xuân Độ lộ vẻ khát máu, nhàn nhạt mở miệng: “Lần trước đó tôi đã nói, ông chạy không thoát, không ngờ nhanh như vậy ông đã tự tìm đến cửa..”


“Im miệng!” Sắc mặt Thái Thượng Trưởng Lão tái xanh cùng với mười ba vị trưởng lão còn lại cầm trường kiếm, điên cuồng tấn công.


Mà lời này của Trần Xuân Độ, quá mẹ nó rõ ràng, đây là trần trụi xé mỗ vết thương của ông ta, đụng vào chỗ đau của ông ta!


Lời nói của Trần Xuân Độ đã đánh trúng chỗ ngứa của bọn họ, anh thẳng thắn chỉ ra điểm yếu của thất tinh trận… Thái thượng trưởng lão cảm thấy Trần Xuân Độ làm như vậy là đang chà đạp lên công sức của bọn họ!


Thông qua nghiên cứu và cải tiến, ông ta đã tạo ra một trận pháp đáng tự hào nhất, nhưng trong miệng của Trần Xuân Độ thì lại biến thành rác rưởi!


Điều khiến thái thượng trưởng lão tức giận nhất chính là việc Trần Xuân Độ không chỉ châm biếm thái thượng trưởng lão thông qua thắt tinh trận mà còn tàn nhẫn vạch trần vết sẹo của thái thượng trưởng lão qua thông qua thất bại của ông ta lần trước.


Thái thượng trưởng lão trừng mắt nhìn Trần Xuân Độ, vẻ mặt lạnh lẽo, khó coi đến tột đỉnh…


“Sắp chết đến nơi rồi mà vẫn còn mạnh miệng!” Thái thượng trưởng lão hừ lạnh một tiếng, sau đó lao về phía Trần Xuân Độ.


Cùng lúc đó, mười ba vị trưởng lão nhà họ Ngọc cầm thanh trường kiếm trong tay không ngừng vung vẫy, phát ra ánh sáng lóa mắt giống như những tia sáng mặt trời, kiếm quang tung hoành ngang dọc, rung chuyển trời đất, giống như những con rồng bạc đang điên cuồng tắn công Trần Xuân Đội!


“Nếu tôi biết trận pháp này thì đương nhiên tôi cũng biết cách phá giải nó!” Trần Xuân Độ hờ hững nói, đột nhiên cổ tay anh bỗng rung lên, Long Nha trong tay khẽ kêu vo ve, sau đó hóa thành một tia chớp màu vàng rồi bắn tới!


Trần Xuân Độ một mình đối mặt với sự công kích kịch liệt của thái thượng trưởng lão, vẻ mặt anh rất bình tĩnh, giống như không coi thái thượng trưởng lão ra gì.


Thái thượng trưởng lão thấy Trần Xuân Độ khinh thường mình như vậy nên thẹn quá hóa giận, muốn nỗi trận lôi đình!


Thanh trường kiếm trong tay của thái thượng trưởng lão liều mạng lao về phía ngực Trần Xuân Đội!


Một kiếm này, thái thượng trưởng lão đã dốc hết sức lực, uy lực kinh khủng khiến người ta không thể chống lại được!


Đây là đòn sát thủ mà thái thượng trưởng lão đã chuẩn bị từ lâu!


Lúc thanh kiếm của thái thượng trưởng lão đâm tới, vẻ mặt của Trần Xuân Độ rất bình tĩnh, thậm chí không có một chút dấu hiệu phòng bị, Long Nha trong tay anh đã thoát ra ngoài, bây giờ anh đang gặp nguy hiểm, căn bản không thể nào ngăn nó lại được!


Vẻ mặt thái thượng trưởng lão rất điên cuồng! Cho dù một kiếm này khiến ông ta phải trả giá bao nhiêu thì ông ta cũng không quan tâm, chỉ cần Trần Xuân Độ chết… ông ta chỉ muốn Trần Xuân Độ chết!


Nhưng khi thanh kiếm của thái thượng trưởng lão sắp đâm tới thì đột nhiên Trần Xuân Độ duỗi tay ra, lòng bàn tay chắp lại với nhau!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK