Buổi hôn lễ của bọn họ được tổ chức ở một nơi sang trọng, một nơi có không khí rộng rãi xung quanh bâỳ biện những thứ đồ dành cho một lễ cưới.
Nơi đây là một nhà hàng lớn, là nơi chuyên tổ chức hôn lễ cho những nhà giàu có. Đã thế lại là nơi trung tâm của thành phố nên không ai là không biết đến hôn lễ thế kỷ này.
Nhiều khách khứa xa gần đông đúc đổ dồn về nơi đây, họ mặc trên người những bộ đồ quý sờ tộc cho thấy những tầng lớp không hề tầm thường trong xã hội. Hóa ra những bạn bè quen biết của hai bên gia đình đều là những người có máu mặt như thế đấy.
Đường từ ngoài vào trong lễ đường là một thảm đỏ trải dài, xung quanh được bày biện nhiều bàn tiệc lớn, đến nỗi chiếc khăn trải bàn cũng làm bằng lại vải đắt đỏ.
Có vẻ là hôn lễ sắp bắt đầu nên những người phục vụ ăn mặc chỉnh tề đang đi qua lại để chuẩn bị những đồ ăn thức uống ngon nghẻ lên bàn tiệc, vài ly rượu vang, đồ ăn cao Hương Mỹ Vị đều tập hợp ở đây hết.
Không khí xung quanh ở nơi đây cũng vậy,khá rộng rãi và thoáng mát. Điểm nhấn xung quanh là nơi khán đài rực rỡ phía trên.
Ở một nơi khác phía sâu bên trong phòng kín là nơi chuẩn bị của cô dâu. Lục Kiều Hân ngồi trước bàn trang điểm hai bên đều có người đứng trang điểm cho cô, dậm thêm phấn chút ít má hồng làm nổi bật lên vẻ đẹp Diễm Lệ.
Chỉ vài ngày trước thôi cảm xúc của cô vẫn rất bình thường mà không hiểu sao bây giờ ngồi trước gương nhìn ngắm gương mặt xinh đẹp cô dâu của mình thì trong lòng cô lại cảm thấy bồn chồn, một chút nôn nóng, một chút nào đó suy nghĩ đến anh.
Trang điểm xong một khuôn mặt lộng lẫy động lòng người, cô nhìn vào trong gương cảm giác như đây không phải là gương mặt của mình nữa mà là gương mặt của một nữ thần thiên nào đó giáng trần, cho tới khi vài lọn tóc nhỏ động đậy thì cô mới biết là đã đến khâu tiếp theo.
Tóc cô búi cao, phần tóc phía sau gáy được rủ xuống. Xịt một chút ít keo giữ nếp tóc và tạo hình như những làn sóng. Thời điểm trên đầu cô được gắn khăn cô dâu trắng toát là lúc cô biết rằng mình là cô dâu thật sự.
Nhìn ngắm bộ váy cô dâu mà mình mặc trên người trong gương lớn cô không ngừng hài lòng. Tất cả đều hoàn hảo nhưng chỉ thiếu một thứ trên tay cô nữa mà thôi.
Về phía của Dương Tư Thần. Anh đứng trước gương chỉnh lại chiếc nơ nhỏ trên cổ áo, túi áo trước ngực có ghim một bông hoa. Đầu vuốt tóc chỉnh để, gương mặt đẹp trai đại thần xuất chúng. Tâm trạng của anh hiện giờ là chỉ muốn được nhìn ngắm cô trong bộ váy cô dâu bước ra lễ đường, bông hoa nhỏ của anh sẽ được tỏa sáng nhất đêm nay.
Ở phía ngoài hai bên thông gia đang bắt đầu vào công chuyện tiếp những vị khách quý gần xa đến. Chẳng mấy chốc mà buổi hôn lễ đã bắt đầu. Những vị khách bắt đầu ngồi vào bàn ăn của buổi hôn lễ.
- " Một vị cơ trưởng nữ xinh đẹp và một tổng giám đốc trẻ đẹp trai tài giỏi sao? Tôi không nghĩ đến điều này"
- "Hai bên gia đình suất thân cao quý hẳn bây giờ bọn họ gộp lại thì sẽ chiếm giữ cả cái thành phố mất"
- "Chắc hai bọn họ hợp đôi lắm nhỉ"
Một lúc sau, khung giờ lành đã đến. Lục Kiều Hân nhìn lại phía đồng hồ mà trong lòng cảm thấy hồi hộp. Miệng nhỏ nói.
- "Nhanh vậy sao!"
Bên phía ngoài nhiều vị khách đã ngồi vây kín hết xung quanh khung cảnh của buổi hôn lễ. Bòn hai bên gia đình thì liên tục bận rộn với những những ly rượu chúc mừng.
Rất nhanh MC đã xuất hiện trên khán đài, trên tay cầm micro lên nói đã thu hút nhiều vị khách ở nơi đây. Thời khắc ấy đã đến, Lục Kiều Hân phía trong ngồi mà tim đập nhanh.
Sau một hồi dẫn lời thoại thì cũng đã đến lúc chú rể và cô dâu bắt đầu bước ra lễ đường. Mọi người nơi đây đều bắt đầu vỗ tay rôm rả. Lục Kiều Hân khẽ hít thở rồi lấy lại bình tĩnh bắt đầu bước từng bước đi nhẹ nhàng ra bên ngoài.
Phía sau cô là một phụ dâu, bước đi trên thảm đỏ tiến lên lễ đài. Cô có thể nhìn thấy phía đầu thảm đỏ bên kia là hình bóng quen thuộc của anh trong một bộ đồ chú rể. Hai mắt bắt đầu nhìn nhau, cô cảm giác thời gian như được tua chậm lại.
Oháo hoa bắt đầu được xuất hiện. Cuối cùng thì hai người đã đứng lên khán đài cùng nhau với sự dẫn dắt của MC.
Phía dưới mọi người bắt đầu khen ngợi vẻ đẹp của cả cô dâu và chú rể. Còn Dương Tư Thần từ nãy tới giờ đều thất thần về vẻ đẹp của cô, bao nhiêu sự mong đợi của anh bây giờ đã xuất hiện trước mặt.
Tất cả đều vươn xa cái suy nghĩ trước kia của anh, cô còn đẹp hơn như thế. Đẹp hơn rất nhiều.