- "Phi Vũ, chúng ta quen biết nhau lâu như vậy rồi thì cậu ngại cái gì chứ, đối tốt với anh em một chút cũng là điều bình thường thôi mà"
Phi Vũ phút chốc lại cứ nghĩ đầu óc anh hôm nay có vấn đề gì, dù biết là anh em thân thiết nhưng những cái vấn đề quan tâm này thì cậu không nghĩ đến.
- "Em"
- "Mau lại đi"
Dương Tư Thần hất cằm lại phía bàn đồ ăn như một lời ra lệnh khiến cho Phi Vũ không thế nào mà từ chối được. Phi Vũ bước lại bàn ăn thấy hôm nay không có món rượu liền bất ngờ, không phải là thường ngày anh rất thích uống rượu cùng với đồ ăn sao.
- "Đại ca hôm nay đối khẩu khẩu vị rồi à, chẳng phải những món này trước kia anh không thích sao?"
- "Ừ tôi bị đau dạ dày"
- "Hóa ra là vậy"
Phi Vũ nhìn lên bàn toàn là những đồ ăn chay, tất cả đều là rau. Phi Vũ nhoẻn mượn cười một cái rồi cũng ngồi xuống ăn cùng anh.
Tối đến Phi Vũ và Dương Tư Thần ngủ cùng giường. Nằm xoay qua xoay lại cũng không thế nào chợp mắt được, đột nhiên Dương Tư Thần nói.
- "Phi Vũ. Làm cách nào để khiến cho một cô gái yêu mình"
Phi Vũ ngạc nhiên quay nhìn Dương Tư Thần dưới ánh sáng mờ nhạt của ban đêm hắt vào từ khung cửa sổ. Phi Vũ cười.
- "Dương Tư Thần, anh chỉ cần búng móng tay một cái là có vô số cô gái nguyện ý muốn ngã vào lòng anh rồi cần gì phải làm gì cần phải theo đuổi vất vả"
Dừng lại một lúc Phi Vũ liền nghĩ ra.
- "Là anh đang muốn nói đến cô Lục Kiều Hân đó sao?"
- "Ừ"
- "Chà chà, Dương thiếu gia đa tình phết nhỉ"
- "Bớt nói nhảm đi"
- "Em nghe nói con đường chinh phục một cô gái nhanh nhất là con đường dạ dày đó"
- "Cậu nói thật không?"
Dương Tư Thần giọng điệu khả nghi nói. Tuy Phi Vũ cậu không dành về mấy vấn đề cua gái nhưng cậu thấy hầu như các cặp tình nhân khác đều vậy cả.
- "Anh cứ tin em đi, đảm bảo cô ấy sẽ đổ"
Sáng hôm sau.
Ting ting ting
Tiếng chuông tin nhắn phá tan giấc ngủ ngon của Lục Kiều Hân. Mới có 5 giờ sáng mà đã bị đánh thức rồi. Đột nhiên sáng hôm nay có tin nhắn đến cô cũng thấy làm lạ vì từ trước đến nay chưa có ai nhắn tin cho cô và cũng không có ai nhắn tin vào cái thời điểm này.
Cô lười biếng cầm lấy chiếc điện thoại ở kệ đặt đèn ngủ đầu giường bên cạnh. Bấm chiếc điện thoại hiện một dòng tin nhắn hiển thị ngay trước mắt, giọng điệu đang còn ngái ngủ cô nói.
- "Dương Tư Thần đã gửi cho bạn 10 tin nhắn"
Thời điểm hiện tại cô vẫn chưa tỉnh táo hẳn mắt nhắm nghiền lại ngay lập tức, chiếc điện thoại không được cô cầm vững mà rơi xuống đệm. Đột nhiên cô choàng mình tỉnh gấc.
- "Dương Tư Thần sao? Anh ta biết nick mình từ khi nào mà nhắn vậy chứ"
Lục Kiều Hân mở điện thoại lên là vô số những dòng tin nhắn sến súa đập vào mắt. Có thể nói lần đầu yêu mấy tin này là sến súa nhưng có khi cô đưa cho người có tình yêu đọc cũng có thể cảm nhận được.
Qua ngày mới rồi, hôm nay chúng ta bắt đầu hẹn hò.
Người yêu bé nhỏ dạy thôi nào.
Dậy đi, dậy đi.
Em ngủ dậy chưa?
Không biết tình yêu của anh tối qua có mơ về anh không nhỉ?
Vừa đọc tin nhắn cô vừa nói lẩm bẩm.
- "Nếu có mơ về anh thì đó là một cơn ác mộng"
Lục Kiều Hân lật tin nhắn đọc tiếp.
Người yêu của anh mau dậy đi nào, béo ú ù u ra rồi đó.
Thần đã đặt biệt danh cho bạn là "Bé Yêu Của Anh"
Đã đặt biệt danh cho anh ấy là "Đại Ca Của Em"
Đọc đến đây cô chỉ biết trầm cảm, cô không nghĩ ra những tình huống như thế này bao giờ. Yêu thử có nhất thiết phải vậy không chứ? Đọc tiếp cô liền trợn tròn mắt.
Đang trên đường đến để đưa em đi ăn sáng đây!
Lục Kiều Liền nhảy vọt xuống giường đi đến bên cửa sổ mở chiếc rèm cửa ra. Nhìn ra phía ngoài cánh cổng là một chiếc siêu xe đen phóng loáng, bẩn không tì vết, ngồi ở trong ghế lại xe là Dương Tư Thần đang ngồi vẫy tay với cô.
- "Anh ta bị điên rồi"
Lục Kiều Hân chỉ biết đứng vò đầu bứt tóc. Đột nhiên chiếc điện thoại ở giường vang lên một cuộc gọi đến đến. Cô cầm máy lên là một số lạ, tay không kịp kiểm soát thì đã bấm vào nút nghe mất rồi. Một tiếng nói của nam nhân vang vọng ra.
[-"Em yêu, em mới ngủ dậy sao?]
Bụp
Cô tắt máy ngay lập tức. Những lẫn gọi đến tiếp cô cũng tắt hết luôn, anh không gọi được liền nhắn đến.
Cho em 5 phút để xuống, nếu không anh sẽ lên tận giường của em.
Tiếng chuông cửa vang lên khiến cô phải giật mình, con người anh nói được làm được nên cô cũng tin. Cô vội vàng chạy nhanh vào nhà tắm để vệ sinh cá nhân rồi nhanh chóng mặc một bộ quần áo xuề xòa nhất, tóc để nguyên vậy mà không cần chải tóc lại luôn.