- Qua được thì tốt, không qua được cũng kiếm được rồi...
Gần như tất cả mọi người đều nghĩ như vậy, nhưng Giang Khương không nghĩ như vậy. Vì chuyện này hắn thậm chí đã bế quan ba ngày ba đêm, hắn không thể đơn thuần chỉ nhắm đến cấp bậc Y sư nhị phẩm, hắn thật sự muốn có được cấp Y. sư nhất phẩm, thậm chí là Ủy viên thường vụ.
Cho nên, lúc bước vào trường thi, Giang Khương không kìm được hít nhẹ một hơi.
Thi viết có 300 câu, trắc nghiệm 280 câu, tự luận 20 câu... Hắn dùng 2 tiếng. đồng hồ làm xong 233 câu trắc nghiệm, 11 câu tự luận...
Những câu này hắn chắc chắn không sai. Nhưng chỉ như vậy còn chưa đủ, muốn qua được bài thi viết, thành tích như vậy chưa thể qua được. Cho nên, hẳn dùng một tiếng cuối cùng để làm 47 câu trắc nghiệm và 9 câu tự luận còn lại, rồi kiểm tra và cân nhắc lần cuối cùng.
Những câu này hắn không thể nào vừa lướt qua đã có thể chức chắn, cho nên hắn phải cẩn thận kiểm tra và cân nhắc lại một lượt.
Một tiếng đồng hồ nhanh chóng trôi qua. Hắn cũng chỉ cân nhắc lại vài câu. Sau khi hắn hoàn thành xong câu cuối cùng 3, 4 giây, màn hình trước mặt lặng lẽ tối sầm, thời gian đến...
Giang Khương nhìn màn hình đen nhánh khóe miệng hơi nhếch lên, nở nụ cười thoải mái. Với bài thi viết này hắn không tự tin lắm. Dù sao cũng có mấy câu hắn không thể chắc chắn đúng 100%...
Cho nên, hắn chỉ chậm rãi đứng dậy, đi về phía cửa của trường thi, sau đó chờ đợi...
“Y sư nhất phẩm quả là quá khó...” Giang Khương bước ra ngoài cửa lúc này mới hoàn toàn buông lỏng, ngẫm nghĩ đến những câu hỏi khiến hắn gần như phải nặn nát óc ban nãy mà không kìm được đưa tay lau lớp mồ hôi còn chưa khô đi trên trán, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Khảo hạch Y sư nhất phẩm đã khó như vậy, giờ Giang Khương cảm thấy mình gần như không thể tưởng tượng được rốt cuộc khảo hạch Thiên y sư rốt cuộc khó khăn nhường nào.
Không ai hỏi rốt cuộc Giang Khương khảo hạch như thế nào. La lão y sư La Thiên Minh cũng chẳng dám lộ mặt, như sợ ảnh hưởng tâm trạng đệ tử nhà mình.
Còn Tuyên Tử Nguyệt cũng không lộ bất kỳ nét lo lắng nào. Có điều, món ăn hôm nay đã được điều chỉnh một chút.
Cá lô hấp, thịt hoãng xào, rau xào, canh kỷ tử... Tất cả đều thanh đạm, hoặc là đồ bổ... Là những món ăn rất thích hợp khi chuẩn bị đi thi.
Lúc ăn cơm, điện thoại của Giang Khương vang lên... - Ờ... được...
Đặt điện thoại xuống, nụ cười trên mặt Giang Khương càng đậm hơn. Tuyên 'Tử Nguyệt thấy Giang Khương cười bèn cười hỏi:
- Có chuyện gì vậy?
- Không có gì... Chỉ là Hội đồng khảo hạch thông báo với anh thời giam tham dự bài thi thực hành buổi chiều thôi...
Giang Khương đưa tay gắp một miếng cá, sau đó hài lòng cho vào miệng, khế mỉm cười nói.
-0a...
Là cuộc khảo hạch Y sĩ nhất phẩm, đề thi dĩ nhiên không dễ. Bước ra khỏi trường thi viết, trong lòng Giang Khương cũng chưa đủ chắc chắn. Cho nên sau khi nhận được điện thoại thông báo, hắn mới thật sự yên tâm, mình chỉ cách Y sư nhất phẩm và Ủy viên thường vụ một bước nữa.
Như vậy sao có thể không vui được chứ? Tuy nói hắn cũng không thực sự tự tin mình có thể vượt qua được cả cuộc khảo hạch, nhưng cho dù thế nào thì chí ít cũng đã cách thành công càng lúc càng gần.
- Giang Khương qua bài thi viết...
Chu Hạo Bình nghe thấy tin này thì sắc mặt lúc sáng lúc tối. Trong sắc mặt tương đối khó coi của Ngô y sư, lão đột nhiên giậm chân một cái, nói:
- Tôi lại đi xin làm quan phó khảo của bài thi lần này...
Thi y sư nhất phẩm, mặc dù thi viết và thi thực hành không quy định chủ khảo là ai, nhưng thi vấn đám cuối cùng thì quy định rất nghiêm mật.
Y như nhị phẩm thì chỉ cần một Thiên y sư và một đến hai Y sư nhất phẩm là được, nhưng khảo hạch Y sư nhất phẩm, phải có hai vị Thiên y sư và hai vị Y sư nhất phẩm đảm nhiệm vị trí chủ khảo và phó khảo.
Khảo hạch lần này, mặc dù Chu Hạo Bình không cam tâm đi xin đảm nhận chức phó khảo, tuy nói làm thế thực sự là bất chấp thể diện, nhưng quy tắc cho. phép. Hơn nữa mọi người cũng biết lần này Giang Khương thi Y sư nhất phẩm là để quyết định xem đến lúc đó ai được leo lên vị trí Ủy viên thường vụ, cho nên, cũng không ai chất vấn xin phép của Chu Hạo Bình.
Mặc dù vẫn chưa thể nào xác nhận Giang Khương có thể thông qua được bài thi thực hành buổi chiều không, nhưng Chu Hạo Bình không dám lơ là. Hơn nữa là phó khảo của buổi thi vấn đáp thì lão mới có quyền đi xem bài khảo hạch thực hành buổi chiều của Giang Khương. Chu Hạo Bình không muốn ở trong phòng làm việc của mình đợi tin tức cuối cùng. Hơn nữa có lão trấn giữ ở đó cũng có thể tránh mấy người của Hội đồng khảo hạch không mọc mắt mà nhắc nhở gì cho Giang Khương.
Dẫu sao, có đôi khi, có những nhắc nhở không rõ ràng sẽ không bị ai nói gì cả. Giờ Giang Khương đã là nửa Y sư nhất phấm, một khi vượt qua khảo hạch thì trên căn bản là đã ngồi vững lên vị trí Ủy viên thường vụ rồi. Nói không chừng có người nào đó muốn nịnh hót nên đụng tay đụng chân một chút không biết chừng.
Giờ đặt chút thể diện xuống để đảm bảo chuyện xấu hơn xảy ra, Chu Hạo Bình tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Đó là chưa nói lỡ như lần này Giang Khương có thể qua được, vậy thì vào bài thi vấn đáp buổi tối, lão vẫn còn cơ hội chặn Giang Khương ở bước cuối cùng.
Buổi chiều vẫn là ba ca bệnh, sau khi Giang Khương rút thăm ba ca bệnh, nhìn đề thi thì không khỏi hít nhẹ một cái.
Nói thật ba ca bệnh này cũng tương đối khó. Có điều đây vốn là khảo hạch Y' sư nhất phẩm, nếu không khó thì không được rồi.
Có điều cũng may là, trừ ca thứ nhất ca thứ hai đều phải tiến hành chẩn đoán mới có thể xác định được tình hình ra, ca phẫu thuật thứ ba Giang Khương đã có chút ấn tượng. Ít nhất trong mật khố, ba ngày ba đêm hản bổ sung kiến thức thật sự rất có hiệu quả., cộng thêm Thông mẫn chỉ tâm, ròi khả năng có thể củng cố và thao tác thực tiễn trong giấc ngủ đã giúp hắn trên cơ bản có thể nắm được phương pháp và cách chữa trị của ca bệnh này.
Chẳng qua, có thể qua được bài thi không cũng phải xem tình hình thao tác thực tế.
Mấy thành viên Hội đồng khảo hạch nhìn Giang Khương rút thăm đề, chuyện này không có gì bất ngờ. Ba đề này đều năm trong 10 ca bệnh bí mật chuẩn bị,
cũng được coi là trung bình, không khó quá cũng không dễ quá.
Mọi người lập tức dẫn Giang Khương đến phòng bệnh thi thực hành.
Ca thứ nhất, thứ hai đói với Giang Khương mà nói, yêu cầu không phải quá cao. Ít nhất với những ca bệnh như thế này, chỉ có đủ kinh nghiệm và thời gian, cộng thêm chút tỉ mỉ, với năng lực của Giang Khương không thể không qua được. Dẫu sao hắn cũng có không ít kinh nghiệm, đồng thời có thể so sánh với những kinh nghiệm còn lưu lại trong đầu, nếu không qua được thì chỉ vì hắn quá không may mà thôi.
Đúng như những gì Giang Khương dự đoán, hai ca bệnh này tuy tốn không ít thời gian và tinh lực, nhưng cuối cùng vẫn chẩn đoán chính xác.
Đến ca phẫu thuật thứ ba, Giang Khương đúng là phải tốn khá nhiều tâm tư mới phẫu thuật loại bỏ được u thần kinh trong não.
Độ khó của phẫu thuật bỏ u có độ khó cực cao, trong thế tục có thể coi là bệnh hiểm nghèo, nhưng trong Thiên Y viện, trong giai đoạn hai, tìm được biện pháp phẫu thuật thành công thì bệnh hiểm nghèo này sẽ không còn là bệnh hiểm nghèo nữa.
Trong mật kho Giang Khương cũng đã từng nhìn thấy phương pháp phẫu thuật cụ thể một lần, hắn vừa khử trùng, vừa đứng trước bàn mổ nhanh chóng nhớ lãi lưu trình phẫu thuật...
Mấy thành viên Hội đồng khảo hạch cũng là trợ thủ của Giang Khương trong ca mổ này. Lúc này họ đang đứng trước bàn mổ cười khổ. Trước khi họ tiến vào phòng mổ, trong phòng giám sát bên cạnh đã thấy gương mặt lạnh băng của y sư Chu Hạo Bình.
Yêu cầu của ca phẫu thuật này tương đối cao, dẫu sao cũng thuộc phẫu thuật phân tách thần kinh não bộ. Ở ngoại giới sở dĩ không thể nào giải quyết được ca mổ này là vì thông thường các bác sĩ ngoại khoa thần kinh trên cơ bản đều không có động tác nhanh nhẹn và tốc độ phản ứng nhanh.
Nhưng trong tay vài y sư của Thiên Y viện, bọn họ có nội khí chống đỡ cùng với phản ứng và động tác nhanh hơn các bác sĩ bên ngoài gấp mấy lần, cho nên mới có cơ hội hoàn thành ca phẫu thuật này. Dĩ nhiên, tỷ lệ thành công cũng chỉ chừng 70-80%.
Còn Giang Khương là tân thủ, muốn hoàn thành ca mổ này đã khó càng thêm khó...
Chu Hạo Bình ở phòng giám sát ngoài phòng mổ nhìn tình hình toàn bộ phòng mổ hiện trên màn hình thì sắc mặt âm trầm, sau đó đưa mắt nhìn chằm chằm mấy màn hình trên bàn mổ. Lão tin, có mình ở đây, sẽ không ai dám đưa tay ra giúp Giang Khương...