Mục lục
Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài Trần Hạo Bản Dịch Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

(Truyen one cám ơn các bạn đã báo lỗi nhầm chương, team truyen one mong các bạn giúp đỡ thêm báo lỗi các bạn cho team biết thêm tên truyện nhé, để team không phải đi mò, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ và nhớ truyen one nhé)

Ba mẹ của Trịnh Duyệt cũng hoàn toàn sững sờ.

‘Vừa nấy còn mở miệng mảng người ta là tên nghèo kiết xác, còn bảo người ta tránh xa con gái mình ra, chẳng trách người ta nói trong mắt người ta bọn họ mới chính là những kẻ nghèo kiết xác.

Chẳng phái thế sao! “Bịp bip!” Trần Hạo bẩm còi, khởi động xe, chậm chạp rời khỏi bãi đỗ.

Lúc đi ngang qua bên cạnh Giang Vi Vị, Trần Hạo không thèm liếc nhìn cô ta lấy một cái, cho dù lúc này Giang Vi Vi vô cùng hi vọng Trần Hạo có thể nhìn cô ta một cái, hoặc mắng cô ta một câu, hay tát một cái cũng được.

Nhưng lại không có, Trần Hạo hoàn toàn không đếm xia đến.

Còn Trần Hạo thì sao, giúp Trịnh Duyệt giúp đến đáy là đú rồi Anh đạp chân ga, lái xe ra khói bãi đỗ.

Kiểu vả vào mật mà không có chút âm thanh nào thế này còn đã hơn kiểu khoe.

khoang thể hiện nhiều.

Trần Hạo lười nhìn biểu cảm của bọn họ.

“Cậu ta là câu ấm nhà nào vậy chứ?” Lúc này Giang Tứ Kiều nuốt một ngụm nước bọt.

Giang Vi Vi hoàn toàn suy sụp, bất lực, đầu trống rồng, câu hỏi này cô ta cũng không trá lời được.

Nói thật, vừa nãy cô ta có một loại kich động, đó là không cần mật mũi gì nữa, chứ bổ nhào ra mà xin lỗi Trần Hạo, để cậu ta tha lỗi cho mình, dù gì thì cậu ta có tiền mà, có thể mọi người không biết lúc Trăn Hạo lên xe đẹp trai biết chừng nào! Thậm chí cô ta còn muốn chụp lại chiếc xe này để mọi người trong trường đều.

biết đây là xe của Trần Hạo.

Giống như là thể hiện vậy.

Nhưng Giang Vi Vi cũng bình tĩnh lại Mày ngu sao Giang Vi Vi? Nếu cá trường đều biết thân phận của Trần Hạo vậy.

thì còn có phần cho mày à? íu mọi người đều biết Trần Hạo ngầu như vậy, thì người đầu tiên bị vả vào mặt chính là Giang Vi Vi mày đấy.

Cho nên Vi Vi ả, mày phải cố lên! Chẳng phải có rất nhiều chuyện tình đều bắt đầu từ mâu thuần cúa nam nữ chính đó sao? Trong lúc đang lơ mơ thì một giọng nói không ngừng nhác nhở Giang Vi Vi Những người khác cũng muốn biết thân phận của Trần Hạo, cho nên đều nhìn về phía Trịnh Duyệt Trịnh Duyệt chí lâc đầu nói: “Mọi người đừng hỏi con, con chẳng biết gì đâu! Con thực sự không biết gì hết” Lại nói đến Trần Hạo.

Lúc này đã hơi muộn rồi Hơn bảy giờ, anh gửi tin nhân cho Tô Tứ Nguyệt, sau khi chắc chân rằng Tiểu Dĩnh không sao, đang nghỉ ngơi rồi Trần Hạo mới chuẩn bị về kí túc xá ngủ.

Lúc này điện thoại lại vang lên Là Lý Chấn Quốc tìm anh.

Có việc gi mà tìm minh giờ này nhỉ? “Cậu Trần, cậu đang ở đâu? Giờ này rồi mà còn gọi cho cậu quả thực là không.

phái phép!” “Ừ, chuấn bị lái xe về trường, có chuyện gì vậy anh Chấn Quốc?” “Khụ khụ, là thế này, chẳng phải tôi đã từ chức Giám đốc điều hành Tập đoàn Thương mại Kim Lăng rồi đó sao, bây giờ chủ tịch Trần Hiểu nói, cử một Giám đốc điều hành mới đến, ông ẩy là bạn của tôi rất nhiều năm rồi, tên là Triệu Tử Hưng, tối nay ông ấy sẽ đến nhậm chức” “Em biết rồi, trước đáy chị có nói với em!” “Cho nên ý của ông ấy là muốn đến thăm hỏi cậu, bảo tôi liên lạc với cậu!” Trần Hạo nghe, thấy người này rất biết dựa giầm quan hệ đấy.

Việc đầu tiên sau khi xuống máy bay là đến gặp mình.

Quả nhiên, người của chị chẳng có ai bình thường.

“Hỏi thăm em? Đi đâu hỏi thăm chứ? Thế này di, anh sắp xếp để tối nay em về sơn trang suối nước nóng đi! Gặp nhau ở sơn trang!” “Vâng cậu Trần!” Sau khi cúp điện thoại, Trần Hạo quay đầu xe chạy thắng về sơn trang.

Anh cũng không biết người đàn ông tên Triệu Tử Hưng này, nhưng mà người ta đã muốn thăm hỏi mình rồi, mà mình còn ra vẻ, chị Trần Hiếu thì có thế làm được, chứ Trần Hạo anh thực sự rất ngại.

Gập mặt ãn một bữa cơm cũng chẳng có gì.

Không lâu sau đã đến sơn trang rồi. Bây giờ sơn trang suối nước nóng đang tổ chức hoạt động, mục đích là để chào đón vị Giám đốc điều hành mới Triệu Tử Hưng này.

Mặc dù đã rất muộn rồi nhưng bên trong sơn trang vẫn thắp sáng đèn.

Có rất nhiều cậu ẩm nhà giàu đi lại bên trong.

Trần Hạo đến cổng, nhìn thôi là đủ rồi.

Anh dứt khoát lái xe vòng ra phía sau, rồi vào trong bãng lối đi VIP.

Đến phòng họp riêng của minh.

Lúc này, Lý Chấn Quốc và một người đàn ông trung niên đã cung kính đứng trước cửa.

Chỉ có hai người bọn họ.

Đó chắc hẳn là Triệu Tử Hưng.

‘Vẻ ngoài của ông ta trong rất ổn định và thành thục, nhưng nhìn vào ánh mắt thì Trần Hạo lại có cám giác châc là kiểu người này làm việc tương đổi mạnh bạo.

“Câu Trần!” Lý Chấn Quốc cung kính gọi.

“Triệu Tứ Hưng xin chào cậu Trần!” Triệu Tử Hưng kinh cẩn cúi đầu.

“Chào ông, Tổng Giám đốc Triệu! Đừng khách sáo, chúng ta vào trong nói chuyện!” Trần Hạo cười.

‘Sau khi chào hỏi đơn giản, Triệu Tứ Hưng mới bắt đầu giới thiệu về mình và nói về một số kế hoạch phát triển Tập đoàn Thương mại Kim Lãng trong tương lai.

Khá là sáng tạo, đương nhiên cũng đú bá đạo, gần như lật đổ mô hình trước đây của Lý Chẩn Quốc.

Trong công việc có vẻ như không giữ cho Lý Chấn Quốc chút thể hiện nào.

“Phái rồi cậu Trần, tôi nghe Chấn Quốc nói gần đây cậu mới mua một căn biệt thự Vân Đỉnh? Cậu vẫn chưa tiến hành tu sửa nhỉ? Trần Hạo gật đầu.

“Khụ khu, cậu Trần, trước khi tôi vào giới kinh doanh, tôi đã từng đi tu nghiệp ở châu Âu về mảng trang trí thiết kế chuyên nghiệp, cậu xem có thể giao cho tôi việc tu sửa trang trí lại biệt thự Văn Đỉnh không, tôi đảm báo sẽ làm cho cậu Trần hài lòng!” Triệu Tử Hưng cung kính cười.

“Cạch!” Lần này, Lý Chấn Quốc không nhịn được nữa, cốc trà phát ra tiếng.

trước đã rồi nói , dự tính mười ngày “Giám đốc Triệu, ông vừa mới tới vân chưa quen việc, tìm sau, hơn nữa việc tu sửa nhà cúa cậu Trần tôi đã bắt đầu rỉ nữa sẽ xong thỏi, ông đừng lo lắng về việc đó làm gì!” Mẹ kiếp, dắn ông đến gặp cậu Trần đã là nế mặt ông lắm rồi, vừa đến đã muốn giành việc của mình trước, đây chẳng phải quá đáng sao? “Giám đốc Lý, mười ngày sao? Nếu là tôi, nội trong năm ngày thôi thì đã tu sửa xong biệt thự rồi, cũng không làm chậm trễ việc vào ở cúa cậu Trần!” Triệu Tử Hưng phản bác lại.

“Nội trong năm ngày? Giám đốc Triệu, có khả năng này sao?” Trần Hạo cười.

“Tôi dám ký giấy đảm bảo, nếu trong năm ngày mà cậu Trần vẫn chưa vào ở.

được, tôi sẽ lập tức nộp đơn từ chức lên tổng công ty!” Triệu Tử Hưng đứng lên, vẻ mặt nghiêm túc.

Làm như vậy thì Trần Hạo cũng rất ngại.

Dù sao cũng chỉ là tu sửa, giao cho ai cũng như nhau cá.

Thêm nữa lúc này Lý Chấn Quốc ngạc nhiên không dám phán bác lại, ông ấy cũng chẳng dám ký giấy đảm bảo như vậy.

Hơn nữa, mình ghen tức cái gì chứ, Triệu Tử Hưng ông có thân thiết với cậu Trần hơn nữa, thì có thế thân với cậu Trần được như minh sao? Việc này giao cho Triệu Tử Hưng làm.

Sau khi nói chuyện xong, Triệu Tử Hưng phải ra ngoài để xã giao với một sổ khách mời, Trần Hạo không đi mà vào phòng ngú của sơn trang nghí ngơi “Được đấy Tổng Giám đốc Triệu, phong cách làm việc vẫn như trước đây, dám liều dám đánh, điểm này tôi rất khâm phục ông. Nhưng tôi phải nhắc ông một câu, ở Kim Lãng, nhất là cư xử với cậu Trần, nhất định phải làm việc cho cẩn thận, phải biết là bây giờ vân chưa công bố thân phận của cậu Trần ra ngoài, tôi nhắc cho ông như vậy!” “Việc này tôi rõ, ngoài tôi ra, những người mà tôi dẫn theo gần như không ai biết thân phận của cậu Trần, tôi cũng không nói với bà nhà tôi. Tôi biết vì chuyện thân phận của cậu Trần bị lộ suýt nữa bị hại đã khiến cho Giám đốc Lý đây suýt bị tổng công ty sa thải, tôi sẽ không phạm phải sai lầm như vậy đâu, ha hat” Triệu Tử Hưng cười nhạt.

Lý Chấn Quốc chỉ hít vào một hơi, đây quả thực là việc đau đớn nhất trong lòng ông, nhất thời lơ là khiến cho Trần Hạo suýt chút nữa là bị Ninh Phàm hại. Nghĩ lại vẫn thấy đáng sợ.

Sau khi Trần Hạo nghỉ ngơi thì anh cũng không ngủ, đang suy nghĩ thì chị gọi điện đến.

“Mẹ kiếp, chỉ còn hai ngày nữa thôi, em đang làm gì vậy hả? Việc chị giao cho.

em em đã làm xong hay chưa, sao vẫn còn chưa tiêu hai trãm triệu nữa? Em muốn hại chết chị có đúng không hả?” Tiếng gào cúa chị làm cho Trần Hạo giật cá mình.

Lúc này mới đột nhiên nhớ ra, mình mua nhà chí mới tiêu có tám trãm triệu, vẫn còn hai trăm triệu chưa tiêu hết…

“Phải làm sao đáy? Tiêu thế nào bảy giờ? Gấp chết mất!” Đêm nay Trần Hạo mất ngủ! Cho đến rạng sáng mới có một ý tưởng mới…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK