“Ở đây có chuyện gì vậy?” Người tụ tập lại ngày càng đông, dĩ nhiên sẽ có người tờ mò hỏi.
“Chưa rõ lầm, nhưng mà trước mắt thì có vẻ là, người phụ nữ xinh đẹp này có.
quan hệ mập mở với người đản ông giàu có kia, sau đó thì sao, chị đẹp này phản bội anh ta, bao nuôi một anh trai, rồi hai người bắt đầu cãi nhau!” “Đúng rồi đấy, bãy giờ anh trai được bao nuõi đang ở trong xe, con mẹ nó đây giống như đang bắt gian tại trận vậy! Kích thích quá đi mất” “Chậc chậc chậc, nếu tôi mà là tên trai bao kia thì hay rồi, gái xinh như vậy thì có ép khô tôi tôi cũng bằng lòng nữa, òa òa öa!” Khá nhiều chàng trai lộ ra vẻ mặt vừa hâm mộ vừa ghen tị.
Trần Hạo ngồi trong xe chỉ muốn đập đầu vào tường cho rồi.
“Hứa Nam, sao vậy?” Lúc này nghe thấy có hai người bước ra từ trong đám đông.
Một nam và một nữ, bọn họ đi đến bên cạnh Hứa Nam.
“Anh Dương, chị Vi Ví, tôi đang giúp anh họ tôi giải quyết chứt chuyện!” Hứa Nam n( Sau đó anh ta kể sơ qua tình hình cho bọn họ.
Con người thì đều có chút phủ phiếm, hễ có chuyên gì mà nhất là mấy chỗ có nhiều người đển bu xem thì có một số người cứ thích đẩy căng thẳng leo thang, lộ mặt đi! “Mẹ nó! Còn có việc như vậy nữa à, không sao, chúng ta đều cùng một khoa, có việc gì thì cùng nhau giải quyết, bảo người trong xe ra ngoài này nói chuyện đi!” Mặt Vương Dương đầy khinh thường.
“Đúng đũng đúng, gọi người trong xe ra ngoài này nói chuyện đi! Lâm Kiều tức tối nói.
“Không được, dựa vào cái gì chứ, mấy người trảnh ra cho tôi!” Trịnh Duyệt trừng mắt nhìn, sau đó dứt khoát xoay người bỏ đi, làm vậy chẳng phải là bôi nhọ thanh danh của cậu Trần sao, cô ta không thể nào gánh vác nổi đâu!
Nhưng càng như vậy thì Hứa Siêu lại càng hiểu lầm.
Anh ta lại ghen tuông một cách dữ đội và cưồng loạn.
“Trịnh Duyệt, em không thể đi, hôm nay em phải nói rõ hết ra cho anh!” Trong lúc hai người đang nói chuyện, Hữa Nam và Vương Dương đã đi qua định mở cảnh cửa bên ghế phụ.
Thế nhưng không cần bọn họ phải ra tay.
Trần Hạo thấy việc đã phát triển tới nước nảy rồi nên tự mở cửa bước xuống luôn.
Anh thấy, nếu còn lề mề không xuống nữa, lại càng dễ khiến mọi người hiểu lầm hơn! “Trần Hạo!” “Trời mát” “Mẹ kiếp!” “Cái gì?” Sau khi nhìn thấy Trần Hạo, cả Hứa Nam, Lâm Kiều, Vương Dương và Giang Ví Vị đều kinh ngạc há to miệng “Sao lại là anh chứ?” Lâm Kiểu sửng sốt kêu lên.
Nói thật thì khoáng thời gian này, Lâm Kiều luôn có rất nhiều tình cảm dành cho Trần Hạo.
Nhưng mà tiếc là cái tên Trần Hạo đáng chết này lại cứ như không nhìn thấy, mình đang bày tỏ vậy.
Nói ra thì Hạo.
e cô ta với Hứa Nam ở bên nhau ít nhiều cũng có liên quan tới Trần ‘Chẳng phái anh không thích Lâm Kiều tôi sao, vậy được thôi, tôi sẽ yêu một anh chàng trong lớp anh, xem anh có ghen hay là khöng! Dù sao thĩ trong mắt Lâm Kiều, có khá năng Trần Hạo chính là cậu Trần thần bí mà người ta hay nói! (
VỊ anh, mình làm nền một chút chắc chắn cũng rất đáng mà! Thế nhưng, chênh lệch đển mức này thì cũng lớn quá rồi.
“Đệch, tao đã nói mà, sao tự dưng mày lại có nhiều tiền thế được, hóa ra là cái thứ như mày đi làm trai cho người ta bao! Còn cầm tiền đó lên lớp ra vẻ nữa!” Vẻ mặt Hứa Nam như cứng lại.
Lúc phát hiện là Trần Hạo, ngược lại còn khiến anh ta có một cảm giác khác rất sảng khoái.
“Trịnh Duyệt chỉ đang đưa tôi về trường thôi, ha ha, mấy người nghĩ nhiều quá tồi “Trần Hạo thắn nhiên cười một cái.
Mặc dù có hơi khó xử nhưng Trần Hạo cũng không hề luống cuống.
“Nghĩ nhiều cái khi khô, mày đừng có mà chối, mày chính l tên trai bao mà chị đâu Trịnh Duyệt của tao đang nuôi, thậm chí tiền mà mày tiêu cũng có khả năng là tiền của anh họ tao!” Hứa Nam mắng.
“Chuyện gì thế? Tiểu Nam, mấy đứa biết tên này à2″ Hứa Siêu nhìn Trần Hạo, đương nhiên là nhìn với về mặt cãm thù.
“Ha ha, đâu chỉ là biết. Thâng này ở lớp bọn em là một đứa nghèo kiết xác, sau đó tự nhiên lại có rất nhiều tiền, còn lừa bọn em bảo là trúng số, thật không ngờ là nó lại được người ta bao nuôi!” “Đúng rồi đúng rồi, tôi nghe nói Trần Hạo mua ảo trong một cửa hảng cao cấp ở bẽn ngoäi cổng trường chúng ta, khí đó cậu ta không mang theo tiền, được.
một cô gái bảng tuổi bọn tôi xuất hiện rồi trả thay. Mã Trần Hạo lại tặng cho tôi chiếc áo này! Cô gái trẻ đó rất giàu có, là chủ của cả một trung tâm mua sắm, chắc không phải là người bao nuôi Trần Hạo đâu nhỉ?” Giang Vi Vì nói.
‘Thực tế thì mấy hôm trước lúc Trần Hạo tặng cho Giang Vi Vi cái áo đó, Giang.
Vị Vi đã cầm nó ra cửa hàng để xem Trần Hạo có lừa cô ta hay không Lúc biết cái áo này có giá đến bảy tám mươi nghìn tệ, Giang Vi Ví.
rất sốc thực sự.
Nhưng mà có thể khi đó nhân viên phục vụ trách Trần Hạo đã đem áo của cô.
gái trẻ tăng đưa cho người khác.
‘Cho nên không vui, kể hết chuyện hôm đó ra.
Khi đó Giang Vi Vi mới biết Trần Hạo không có tiền.
Phải đấy, cô ta vẫn luôn rất tò mò, không biết Trần Hạo lấy đâu ra nhiều tiền.
như vậy chứ.
Hình như giờ tất cả đều đã rõ ràng rồi, Trần Hạo thật sự được người ta bao nuôi giống như trên mạng đã nói.
Vä lại không cl lược một người phụ nữ bao nuôi Lần trước là một chiếc Ferrari, còn bây giờ là một chiếc Benz! Tất cả những thứ này, dường như đều đã được thông não rồi.
“Hữ, Trần Hạo, nhìn mày hiền lành là thế, không ngờ mày lại là người như vậy.
đấy, Đồng Hãn lại còn xem cái thứ tầm thường như mày là bạn tốt?” ‘Vương Dương lạnh lùng cười.
Đám đông bỗng chốc như bùng nổ.
“Hừ hừ hữ, vua vịt (*) thế giới đây rồi!” {*) Gái mại dâm thì gọi là gà, trai bao thì gọi là vịt.
“Người này cũng chỉ thanh tú thôi chứ không quá đẹp trai mà, sao lại được.
nhiều gái xinh thích vậy nhỉ?” “Hứ, vậy là mấy người chưa biết ồi, có một số phụ nữ lại có gu như này đấy!” Mọi người lại thảo luận sôi nổi.
Hứa Siêu không thể ngăn nổi cơn tức, vẫn muốn đông tay động chân.
“Bốp!” -Thế nhưng, Trịnh Duyệt giơ tay tát một cái thật mạnh vào mặt Hứa Siẽu.
“Việc của tôi không cần anh quản, con mẹ nó anh cút ngay cho tôi” “Trịnh Duyệt sắp sốt ruột đến phát điên luôn rồi.
Mặc dù Hứa Siêu làm người ta thấy rất phiền nhưng Trịnh Duyệt cũng không.
quá ghét anh ta, nếu hôm nay anh ta ra tay đánh Trần Hạo, vậy thì anh ta có.
chết cũng không biết mình chết thế nào! “Tiểu Duyêt, em đánh anh sao, anh sao!” một thẳng trai bao như vậy mà em lại đánh Hứa Siêu vừa xẩu hổ vừa giận dữ, siết chặt nắm đẩm, dứt khoát xoay người rời đi Quảng lại cho Trần Hạo một ánh mắt cảnh cáo.
Anh ta cũng không dám tiếp tục ở lại đây nữa vì thẩy có người đang cầm điện thoại chụp ảnh.
‘Vừa hay lúc này điện thoại cúa Trần Hạo đổ chuông.
Liếc mắt nhìn, không ngờ lại là Lâm Y Y.
Hôm nay làm sao vậy chứ! Trần Hạo thầm cười khổ.
“Alol” “Cậu Trần, tôi muốn thông báo với cậu về lễ hội Carnival cuối tháng sẽ được tổ chức ở du thuyền Thịnh Thiên, địa điểm đều đã được đặt xong cả rồi, đến lúc.
đó cậu nhất định phải đến nhé, bọn Tiểu Phi nghe nói cậu đến đều rất vui đấy!” Lâm Y Y nhẹ giọng nói.
“Ö, du thuyền Thịnh Thiên â? Được thôi!” “Vậy hôm đó tôi đến đón cậu nhé, cậu Trần?” “Đón tôi? Không cần đâu, tôi có xe rồi, cuối tháng chắc là có thể lấy được bảng lái, lúc đó cô cho tôi địa chỉ, tối tự lái xe tới!” “Được!” Nöi xong, Trần Hạo cúp máy.
Quay lại thì thấy Hứa Nam, Lâm Kiều, Giang Ví Vi và Vương Dương đều đang.
kinh ngạc nhìn mình.
“Du thuyền Thịnh Thiên? Cậu ự dạ hội tổ chức ở du thuyền Thịnh Thiên cuối tháng này?” Vương Dương hoảng sợ hỏi.
“Cậu tự lái xe đi? Trần Hạo, cậu có xe à?” Giang Vì Vị cũng rất sửng sốt.
“Dạ hội trên du thuyền Thịnh Thiên, tên trai bao này chẳng lẽ đần rồi sao, nghe.
nói lần này là nhà giàu có bậc nhất Kim Lãng, thậm chí cả người thừa kế của nhà họ Từ rất giàu có ở phía Nam cũng sẽ đến chơi, trên mạng đang bàn tán xôn xao, tên trai bao này vẫn còn tỏ vẻ được à?” “Ha ha, chắc là tìm cho mình chứt thể diện đó mà, nhìn cái nết của cậu ta xem!” Mọi người cười cợt như đang nhìn một kẻ điên vậy.
Trần Hạo nghe mấy câu châm biếm này, anh thật sự muốn vá vào mặt mấy tên kia Rất đơn gián, tự mình đến công viên, lái chiếc Reventon ra rồi lượn quanh trường một vòng là được rồi. Nhưng như vậy thật sự không phải là tính cách của Trần Hạo.
Ha ha, mấy người muốn nói sao thì cứ nói đi! Trần Hạo nói một câu cảm ơn với Trịnh Duyệt sau đó dứt khoát quay người bỏ đi, “Mẹ nó, một đứa được người ta bao nuôi thì vênh váo cái gì chứt Tao sẽ làm.
cho mày đẹp mặt!” Hứa Nam nhìn theo bóng lưng Trần Hạo, dữ tợn nói.
Trần Hạo thì vẫn cứ đi thắng đến sân dạy lái xe.
“Trần Hạo!” Bỗng nhiên phía sau vang lên giọng của Tô Đồng Hãn…