Mục lục
Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài Trần Hạo Bản Dịch Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 302 : Gặp lại bạn học cấp ba

“ Tôi … tôi cũng không biết chị tôi ở chỗ nào . Từ khi đến đây , chị ấy chỉ tới thăm tôi một lần mà thôi . Còn lại đều liên lạc qua điện thoại ! ”

Dương Lộ khóc lóc nói .

“ Vậy gọi cho cô ấy ngay ! ”

Nhất định phải tìm được Dương Hạ , không thể để cô ấy muốn làm gì thì làm . Có lỗi với cô , chính là ta , tìm ta là được . Đừng hòng động thú với bạn bè ta .

Trần Hạo ghét nhất là điều này .

Mặc cho Dương Lộ liên tục nháy mắt với đám vệ sĩ ra tay với Trần Hạo . Thế nhưng bọn chúng cũng chẳng dám nhúc nhích , dù sao hai người Thiên Long Địa Hổ này nhìn qua cũng đã biết là những cao thủ !

Nhìn tình trạng của mấy kẻ bị đánh , bọn chúng cảm thấy tốt nhất vẫn là đứng yên . Dương Lộ đành phải đem điện thoại ra cho Trần Hạo . Tìm được số của Dương Hạ , anh ấn gọi . Kết quả chuông vừa reo đã bị tắt máy .

“ Tại sao điện thoại lại tắt ?

“ Tôi cũng không biết nữa ? ” Dương Lộ nói .

“ Xem ra , không dạy dỗ cô một chút thì cô sẽ không chịu nói thật đúng không . Địa Hổ , động thủ ! ”

“ Vâng ! Cậu Trần ! ”

Hắn lập tức lấy một cây baton ra , cắm thẳng vào cổ Dương Lộ .

” Aaa ! Huhuhuu …. “

Dương Lộ sợ hãi khóc ré lên , “ Tôi nói thật mà , đây chính là số của chị tôi mà ! ”

Mặc cho Địa Hổ làm gì , cô ta cũng chỉ nói như vậy . Địa Hổ quay sang nhìn Trần Hạo . Anh cau mày khoát tay , ý nói thả cô ta ra . Vừa rồi Trần Hạo chỉ muốn dọa Dương Lộ để cô ta phải nói thật , xem ra cô ta cũng chỉ biết có vậy .

Bây giờ Trần Hạo biết làm gì với Dương Lộ đây ? Đánh cho cô ta tàn phế ư ? Hay là thế nào ?

Còn vừa rồi cô ta tát mình một cái , là thay Dương Hạ làm .

Nói thế nào thì nói , việc Dương Hạ phải nghỉ học anh cũng có liên quan .

Trần Hạo cau mày , bước ra khỏi phòng .

“ Cậu Trần , những người này xử lý thế nào ? ” Thiên Long chỉ vào đám vệ sĩ . F3 FS F7 F8 F9

Trần Hạo gật gật đầu , cũng không nói gì trực tiếp đi ra . Sau đó , chợt nghe trong phòng truyền ra ngoài những tiếng kêu la thảm thiết như heo bị chọc tiết . Đám vệ sĩ này , chẳng có lý do gì để tha thứ cả ..

Trần Hạo đi ra , tới quầy rượu , gọi một ly bia ngồi ngẫm nghĩ xem chuyện này làm sao xử lý cho tốt . Mà lúc này chỗ ngồi bên cạnh Trần Hạo đang có một cô gái ngồi . Cô đang uống một ly sâm panh . Trần Hạo nhìn sang một cái , lập tức ngây người .

Nhìn xong lập tức quay đi chỗ khác . Nhưng lại không nhịn được , hướng về cô ta nhìn thêm một cái nữa .

Mà cô gái này , hình như cũng thấy được ánh mắt của Trần Hạo , trong mắt không khỏi lộ ra vẻ chán ghét . Quay đầu liếc nhìn Trần Hạo .

Cả hai đều giật mình .

“ Trần Hạo ? ”

“ Hồ Tuệ Mẫn ? ”

“ Cậu sao lại ở chỗ này ? ” Hồ Tuệ Mẫn nhìn Trần Hạo hỏi .

“ Tôi qua đây uống rượu , không ngờ lại gặp nhau ở đây ! ” Trần Hạo ngạc nhiên

Hồ Tuệ Mẫn là bạn học cấp ba của Trần Hạo , nhưng cũng khôn cùng lớp , cũng không quá quen thân . Hồi còn học cấp ba , thành tích học tập của Trần Hạo rất xuất sắc . Luôn được đại diện cho trường đi tham gia các cuộc thi . Mà Hồ Tuệ Mẫn này , không chỉ cũng được đi tham dự thi mà còn là đội trưởng của đoàn dự thi này .

Hồi đó , Trần Hạo vui nhất là mỗi lần đi thi . Tại sao à , đầu tiên là rất hãnh diện , thứ hai là được ăn ngon ngủ kĩ .

Đoàn này có hai mươi bốn người , mười hai nam và mười hai nữ . Lúc đó Trần Hạo cũng kết bạn với không ít người . Nhưng mà lúc đó cũng đâu có làm quen với Hồ Tuệ Mẫn .

Hồ Tuệ Mẫn là đội trưởng , lại còn là người bản địa , sau khi thi đại học xong thì cả nhà chuyển đến Kim Lăng . Ông của cô ta có chức vụ lớn trong quân đội . Bố và se lại còn là chính trị gia . Cô ta từ nhỏ chính là được sống như một tiểu thư nhà giàu .

Trần Hạo tuy học hành xuất sắc , nhưng cũng chẳng lọt vào mắt Hồ Tuệ Mẫn . Chỉ có trước khi bắt đầu thi đấu , với thân phận đội trưởng nói chuyện với Trần Hạo vài câu . Nói trắng ra là không quen thân lắm .

Nhưng mà tại sao Trần Hạo này lại nhớ rất kĩ cái tên này . Chính là vì Hồ Tuệ Mẫn ngoại trừ ánh mắt cao ngạo , năng lực cũng rất xuất sắc , chính là loại con gái rất hiện đại . Hơn nữa lại còn đặc biệt xinh đẹp .

Đây chính là nữ thần mà Trần Hạo có nằm mơ cũng không làm quên được .

Rất nhiều nam sinh muốn làm bạn của cô ta . Thế nhưng muốn làm bạn của cô , người nào cũng phải đặc biệt . Có người thì gia cảnh rất lớn , có nhà thì lại rất giàu có .

Tóm lại , người thường thì tốt nhất đừng mong lại gần . Trần Hạo có thể được trò chuyện với cô ta vài câu thì cũng đã rất thỏa mãn .

Lúc đó liền căng thẳng nói : “ Đã lâu không gặp . Nghe nói cậu đang học Học viện Cảnh sát , bây giờ là đang đi thực tập hả ? ”

Hồ Tuệ Mẫn cũng không nói , chỉ gật đầu một cái , sau đó liếc Trần Hạo .

“ Cậu thế nào mà bây giờ vẫn còn tới quán bar , không đi làm hả ? ” . Hồ Tuệ Mẫn nói chuyện qua loa , sự chú ý đang ở nơi khác .

“ Tôi còn chưa tìm được việc . Mà cậu đang nhìn gì thế ? ”

Trần Hạo hỏi . Đồng thời , anh còn dựa theo ánh mắt Hồ Tuệ Mẫn nhìn xung quanh .

“ Cậu đừng nhìn chỗ khác , cứ nói chuyện với tôi là được ! ”

Hồ Tuệ Mẫn vẫn là cái tính khí đó , nói với giọng ra lệnh . Trần Hạo cũng không hiểu gì , chỉ gật gật đầu .

Mà Hồ Tuệ Mẫn chẳng hiểu sao cũng hướng về phía Trần Hạo mỉm cười . Lập tức Trần Hạo liền đỏ mặt .

Bỗng nhiên , dường như nhìn thấy gì đó . Hồ Tuệ Mẫn từ trong túi móc bộ đàm ra nói : “ Hành động ! ”

Sau đó lập tức chạy ra ngoài , lao tới chỗ một thanh niên đang ngồi trên ghế dài .

Mà Trần Hạo quan sát một chút , rất nhanh cũng thấy có mấy người đang đi về hướng kia . Tạo thành một vòng bao vây . Y như trên TV vậy .

Nam thanh niên đang ngồi uống rượu , ngay lập tức bị mấy người đè xuống đất .

” Aaaa ! ” Mọi người xung quanh hét lên . “ Cấm nhúc nhích ! Cảnh sát đây ! ”

Rất nhanh người nọ đã bị còng lại rồi .

Mẹ nó ! Thì ra cô ta là cảnh sát đang ngụy trang phá án . Còn thấy lạ lùng , sao lại cùng mình nói chuyện , lại còn mỉm cười . Hóa ra là đang diễn kịch .

Trần Hạo trong lòng thầm nở một nụ cười chua xót . Sau đó lại nghĩ , hai người Thiên Long Địa Hổ trong phòng đánh đám vệ sĩ .

Chắc sẽ không bị Hồ Tuệ Mẫn bắt lại chứ , nếu vậy thì thật là xấu hổ rồi !

“ Haha , cái tên khốn nạn , theo dõi hắn mấy ngày nay cuối cùng cũng tóm được rồi . Tuệ Mẫn , hôm nay CỐ nhất định vất vả rồi , hôm nay đi tôi mời cô một ly ! ”

Một người cao ráo đẹp trai mỉm cười nhìn Hồ Tuệ Mẫn .

Còn cái tên bị bắt kia , đã bị người ta đưa đi rồi . Mà lúc này bên cạnh Hồ Tuệ Mẫn , cũng có một vài nữ cảnh sát trẻ tuổi mặc thường phục đứng quanh .

“ Này , anh Quân Văn . Bọn tôi cũng muốn uống , sao anh lại không mời ? ” Các cô nói với vẻ mặt ghen tị .

“ Được được , tất cả các cô tôi đều mời . Chúng ta đi quán bar khác uống rượu ”

Thẩm Quân Văn cười nói . “ Chị Tuệ Mẫn , chị biết cậu thanh niên kia hả ? Lúc nãy em thấy hai người nói chuyện đúng không ? ” Một cô gái len lén chỉ vào Trần Hạo lúc này đang ngồi quầy bar .

“ Ừ , cũng gọi là có quen biết . Hồi đó tôi là đội trưởng đội dự thi , hắn là đội viên ! ”

“ Haha , vậy gọi anh ta qua đây nói chuyện một chút đi . Trông cũng đẹp trai nha , hắn hiện đang làm gì vậy ? ”

” Tôi cũng không rõ lắm , đang muốn hỏi hắn đây ! ” Hồ Tuệ Mẫn lắc đầu cười khổ .

Sau đó nhìn về phía Trần Hạo , cô ta thản nhiên nói : “ Trần Hạo ! Lại đây ! ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK