Rõ ràng chuyện của Triệu Nhất Phàm là do anh giải quyết.
Đúng là Trần Hạo không muốn qua lại với Triệu Nhất Phàm, chỉ định giúp một chút mà thôi, cũng vì nế mặt Mã Hiểu Nam Nhưng bây giờ, hiển nhiên Triệu Nhất Phàm đã hiếu lầm, cô ta tưởng là Trang Cường giúp cô ta, Trang Cường rất giỏi rất cừ gì đó Cuối cùng còn đồng ý tới với Trang Cường nữa Triệu Nhất Phàm rất xinh đẹp, chưa từng yêu đương, rất có khí chất của nữ thần Nếu anh nói anh không hề thích cô gái xinh đẹp như vậy là nói dối Có phải mình nên tìm một cơ hội nói sự thật cho Triệu Nhất Phàm nghe, cho dù cô ta không cảm ơn mình thì chí ít cũng tốt hơn việc quyết định ở bên cạnh người khác chỉ vì hiểu lầm! Trần Hạo thầm nghĩ.
Đoàn người nói nói cười cười lên taxi, đến nhà hàng Minh Hoàng ở phố thương mại Kim Lăng Lễ khai trương của nhà hàng Minh Hoàng tất nhiên sẽ cực kỳ náo nhiệt nhờ mối quan hệ trong giới của cha con nhà họ Trang, Toàn bộ sảnh chính ở lầu một đã chật kín người Những người ra ra vào vào đều là người quyền quý.
“Cậu Trang cừ thật đó! Nhất Phàm, có phải sau này nhà hàng Minh Hoàng của phố thương mại Kim Lãng sẽ thuộc quyền sở hữu của nhà họ Trang không? Tụi em có thể đến chơi thường xuyên không?” Lâm Kiều hỏi “Tất nhiên rồi, cũng không nhìn thứ xem Nhất Phàm nhà ta là ai, châc chân sẽ không hề mới có anh Trang Cường là bỏ bạn bỏ bè ngay, đúng không Nhất Phàm?” Sau khi bước vào, nhóm nữ sinh nhìn khắp nơi, kích động muốn chết “Ừ ừ, tụi mình là chị em mà, tất nhiên là được rồi!” Triệu Nhất Phàm khẽ gật đầu: “Thật ra có vài tin chắc là mọi người chưa biết, nhà hàng Minh Hoàng này không phải hoàn toàn thuộc quyền sở hữu cúa nhà họ Trang!” Nhóm Triệu Nhất Phàm vừa đi dạo trong buổi tiệc, cô ta vừa nói “Cái gì? Không phải đã bị cậu Trang mua rồi hả?” “Không, nhà Trang Cường chỉ mua được quyền quản lý nhà hàng Minh Hoàng mà thôi, người kiếm được tiền thật sự là ông chủ đứng sau phố thương mại Kim Lăng! Bởi vì toàn bộ phố thương mại này đều thuộc quyền sở hữu của ông chủ đó!” Triệu Nhất Phàm nói, sắc mặt cũng thay đổi theo.
“Của riêng một người? Chẳng lẽ không phải do hội thương mại Kim Lăng mở à?” “Mẹ ơi, ai mà không biết dòng tiền trong phố thương mại Kim Lãng nhiều như lũ, còn là trận lũ cứ cuồn cuộn vô tận, báo chí đã từng đãng tin, tổng số tiền trong một ngày của toàn bộ khu phố đã lên đến một trãm triệu, một tháng sẽ là ba tỷ đó!” “Tất nhiên, chỉ riêng nhà hàng Minh Hoàng thôi, lợi nhuận hằng tháng đã là hàng chục triệu tệ, một năm là mấy trăm triệu. Mặc dù sản nghiệp nhà cậu Trang rất mạnh nhưng dòng tiền như thác thế này, đúng là cho không biếu không mà!” Nhóm Lâm Kiều nghe được tin này, sắp bùng nổ rồi Thì ra, phố thương mại Kim Lãng không thuộc quyền quản lý của hội thương mại Kim Lãng mà là do một ông chú lớn tự mở.
Mẹ ơi, giá trị của người này bao nhiêu vậy? “Không được rồi, tớ sắp điên rồi, không biết ông chủ này có con trai không nhỉ.
Nếu như có, giá như tớ mà được kết hôn với anh ấy thì hạnh phúc biết bao!” Nhóm nữ sinh Lâm Kiều đều say như điếu đổ Triệu Nhất Phàm cười khổ lắc đầu: “Trưa nay tớ nghe Trang Cường nói, ông chủ đứng sau là một cặp chị em. Trong đó, ông chủ nam đã chiếm bảy mươi phần trãm toàn bộ sản nghiệp trên danh nghĩa! Nghe người ta nói, mọi người đều gọi anh ấy là cậu Trần! Hình như trưa nay anh ấy có đến Kim Lăng! Rất trẻ nhưng cũng ăn chơi trác táng lắm! Chỉ tiếc là chiều nay nhà Trang Cường mới có được quyền quản lý nên không có duyên được diện kiến anh ấy!” Cô ta thầm nghĩ.
Vị đại gia thần thánh này là người thế nào chứ, sao anh ấy có thể thích những cô gái tầm thường được Thế nhưng, lòng Triệu Nhất Phàm vẫn quan tâm đến vị đại gia thần thánh này nên còn muốn điều tra thử xem, kết quả trên mạng không hề có chút tin tức nào về anh ấy.
Ây dai Trần Hạo đứng bên cạnh nghe, bổng dưng thấy hơi xấu hổ.
Đặc biệt là khi Triệu Nhất Phàm nói, cậu Trần đó còn trẻ nhưng än chơi trác táng lắm Mình có ăn chơi vậy à? Chẳng lẽ, chuyện mình đánh nhóm người Lâm Y Y đã bị người khác hiểu nhầm? Đồng thời, Trần Hạo cũng cảm thấy hơi buồn cười Không biết nếu nhóm Triệu Nhất Phàm, Lâm Kiều biết vị đại gia thần thánh đó là mình, không biết sẽ thế nào nhỉ, ha ha..
“Nhất Phàm, sao cậu đến mà không gọi điện cho tớ!” Trong lúc mọi người đang bàn tán sôi nổi, Trang Cường mặc quần áo trang trọng, chải chuốt bóng bẩy dẫn theo Lý Hạo đi về phía bên này.
Trang Cường của hôm nay, đúng là đẹp trai chết mất Ít nhất thì trong mắt đám nữ sinh trước mặt là vậy! “Tại tớ nghĩ cậu đang bận xã giao đó mà… Có mệt không?” Triệu Nhất Phàm cười dịu dàng, cô ta chưa bao giờ yêu đương nên nếu bảo cô ta có quan hệ mờ ám với đủ loại nam sinh như Lâm Kiều thì đúng là không làm được.
Cô ta nói một cách ngại ngùng “Bình thường mà! Hôm nay có vài chú đến phố thương mại chúc mừng nên ban nãy tớ sắp xếp chô ngồi cho họ! Nhất Phàm, bây giờ tớ sắp xếp cho các cậu!” Trang Cường cười hãm hở.
Lúc này, anh ta chợt liếc thấy Trân Hạo đang đứng ở đẳng sau Trần Hạo đang dùng tay sờ một con ngựa gỗ trên giá Ngựa gỗ cực kỳ tỉnh xảo, được làm bằng gỗ đàn hương, Trần Hạo vừa nhìn đã thích Nhất thời khá tò mò.
“Ha ha, cái này dễ vỡ lắm, Trần Hạo phải cẩn thận chút nha!” Trang Cường cười mỉa mai.
Giờ đây, trên mặt anh ta nào vẫn còn vẻ xấu hổ khi bị Trần Hạo làm mất mặt ở khu suối nước nóng Nếu có thì cũng là nhờ Trần Hạo cứu con gái của ông lớn Lý Chấn Quốc mà cảm thấy khá ghen tị Nhưng bây giờ thì tốt rồi, xem như nhà mình đã làm thân với Lý Chấn Quốc.
Mà tình nghĩa giữa ông lớn Lý Chấn Quốc và Trần Hạo, xem như đã biến mất sạch sẽ rồi nhí, dù sao người ta cũng đâu thể cảm ơn cả đời Huống chi, Trần Hạo này còn là một thẳng ham hư vinh nữa! “Hừ! Đúng là rẻ tiền thật đó, Trần Hạo, cậu sờ mó linh tinh làm gì thế. Lỡ như cậu làm hư ngựa gỗ như lần trước cậu đã làm hư tranh sơn dầu thì phải làm sao đây? Cậu Trang không nợ nần gì cậu đâu” “Đúng rồi đó, quê một cục, y như Già Lưu đến Đại Quan Viên (*), cái gì cũng muốn nhìn!” (*) Già Lưu đến Đại Quan Viên: nhân vật trong Hồng Lâu Mộng, là bà một nông dân, quê mùa chất phác nhưng tốt bụng, sáng sủa, do có quan hệ xa lắc xa lơ với Giả phủ nên ba lần đến Giả phủ, Đại Quan Viên là một khuôn viên xa hoa, lộng lầy của Giả phủ, điển tích Già Lưu đến Đại Quan Viên tương đương với “nhà quê lên tỉnh” của Việt Nam.
“Đúng là không biết tại sao Nhất Phàm lại gọi Trần Hạo đến, làm mọi người khó chịu quá đi!” Nhất thời, nhóm nữ sinh Lâm Kiều đều trực tiếp thể hiện sự bất mãn Thật ra, sở dĩ bây giờ bọn họ mỉa mai Trần Hạo là vì bọn họ đều biết, cậu Trang không thích Trần Hạo Nếu Trần Hạo có thế làm vừa mắt Trang Cường, thì nhóm Lâm Kiều vẫn nhớ rõ cái tình nghĩa lúc Trần Hạo mời mọi người tham quan khu sơn trang.
Nhưng bây giờ, cậu Trang người ta không thích cậu, lại còn giả vờ ra vẻ trước mặt người ta Bây giờ thì phản tác dụng rồi đó, cậu làm gì sánh bâng cậu Trang? Cho nên, để thể hiện lập trường của mình, mọi người đều công kích Trần Hạo.
Triệu Nhất Phàm chỉ lắc đầu.
Đúng là ban đầu cô ta có suy nghĩ muốn trả thù Trần Hạo nhưng bây giờ, cô ta cảm thấy mình thật buồn cười Sao cô ta cứ canh cánh, để ý đến loại người như vậy chứ, đúng là nực cười! “Mã Hiểu Nam, Trần Huy, sao các cậu cũng đến? Mẹ nó, Trần Hạo, anh mà cũng có thể đến đây à?” Đúng lúc này, một giọng nữ vang lên, có vẻ như rất ngạc nhiên, rất bất ngờ.
Nghe thấy giọng nói này, Trần Hạo chợt ngấng đầu lên, nhìn thấy người đang đi đến là Dương Hạ!