Nhìn biểu cảm hiện giờ của Thẩm Thiên Nhi sẽ biết, một ngôi sao hạng A vậy mà lại bị người khác nhìn hết cá cơ thể.
Ba tên vệ sĩ đều tức đến sôi gan.
“Hữ, lại dám cả gan nhìn lén chị đây, hôm nay tôi phải cho anh biết thế nào là có đi mà không có về, Tổng Giám đốc Triệu đâu, mau gọi điện cho Tổng Giám đốc Triệu! Móc hai con mắt của tên biển thái này ra cho tôi!” Thẩm Thiên Nhi bị chọc tức đến phát rồ rồi.
Cái tên trước mắt này nhìn sạch cơ thể cô ta thì thôi đi, lại còn chảy máu cam, eó phán ứng sinh lí Nếu như người này là cậu Trần, cô ta mừng rỡ còn không kịp, thế nhưng đầu là một thắng cha bần cùng bẩn thiu không biết chui ra từ xó xinh nào.
Sợ rằng chỉ có mấy tên biển thái mới phản ứng như vậy.
Thẩm Thiên Nhỉ liền quyết không bó qua mà ra lệnh.
Chị Hồng là người đại diện của cô ta, ngược lại chị ta nhanh chóng tỉnh táo.
phân tích vấn đề.
Chị ta nhìn kĩ Trần Hạo, cũng không giống như mấy tên paparazi chuyên chụp.
lén, mà trên người còn mặc đồ bơi, có khả nẵng đảy thật sự chỉ là một sự trùng hợp.
Chị ta lạnh giọng: “Cô Thiên Nhỉ, tạm thời đừng làm to chuyện này, hợp đồng bộ.
phim điện ảnh quan trọng kia sắp đến tay rồi, bây giờ chúng ta cần những tin tức chính diện, tạm thời không nên xuất hiện các loại tin tức trái chiều, như vậy sẽ bất lợi cho con đường tương lai của eml “Nhưng mà chuyện này nên giải quyết như thế nào đây? Hân ta nhìn trộm em đấy, không cho hẳn một bài học, em nuốt không trôi cục tức này!” Thẩm Thiên Nhi nảm chặt áo tâm của mình.
Ngay lúc này.
“Phía suối nước nóng hình như có tiếng động, đi nào, qua bên đó xem xeml” “Ừ, đã muôn thế này, còn có khách muốn tắm suối nước nóng sao? Chúng ta cùng sang bên đó xem thứ!” Bên ngoài bồng truyền đến tiếng của bảo vệ sơn trang suối nước nóng Chị Hồng cùng Thẩm Thiên Nhi đều j tiếng động này dọa sợ.
Với tình trạng này mà bị phát hiện, khẳng định tên cúa cô ta sẽ chễm chệ trên trang nhất mọi trang tạp chí lá cải vào ngày mai.
“Bỏ qua đi Thiên Nhi, chúng ta mau đi thôi! Coi như lần này ban ân cho tên khổn này!” “Hừ, đi cũng được th.
thưng mà, Đôi mắt của Thẩm Thiên Nhi linh hoạt chuyển động, đột nhiên nhấc chân đá mạnh về phia đũng quần của Trần Hạo.
Trần Hạo nhanh tay lẹ mắt vội lùi về phía sau một bước.
Không đá trúng mục tiêu, ngược lại Thẩm Thiên Nhỉ bởi vì đồn hết sức vào cú đá này mà nhấc chân quá cao.
Phút chốc có bao nhiêu hàng họ liền khoe hết ra trước mắt Trần Hạo.
Phái nói, vô cùng đặc sắc.
sat ‘Thấm Thiên Nhi tức đến muốn điên, nhưng cuối cùng vẫn nghe lời chị Hồng khuyên báo mà bỏ đi Một đám vệ sĩ sau khi vứt cho Trần Hạo một ánh mắt cánh cáo sắc lẹm cũng nhanh chân rút lui.
Đây chí là một khúc nhạc đệm nho nhó.
Nhưng mà coi như Trần Hạo đã được ăn no một bữa tiệc thị giác rồi.
Sau khi trở về, một lần nữa năm đến trên giường, anh cũng hơi có cảm giác trần trọc bãn khoăn giấc chẳng lành.
Thậm chí còn có manh động muốn thẳng thần thể hiện thân phận, để Lý Chấn Quốc giúp mình gọi Thẩm Thiên Nhi qua.
Nhưng vừa nghĩ đến Lý Chấn Quốc còn đang bận rộn giúp mình tìm tải liệu, giờ mà nhờ anh ấy giúp loại chuyện tế nhị này cũng có chút không hay ho.
Trần Hạo vì y mà từ từ dân lòng lại Lại nghĩ đến tài khoản weixin phụ còn có ảnh chụp mà Hàn Tư Dư gứi đến cho.
mình, thôi thỉ nhìn đỡ vậy.
Nghĩ đến đây Trần Hạo nhanh chóng đăng nhập tài khoản.
Chưa kịp nhìn nhiều thêm hai lượt, đã bị tin nhân của Mạnh Thái Như liên tiếp gửi đến oanh tạc không ngừng.
“Ai yo, cậu bạn Bình Phàm ơi, hôm nay người ta mệt muốn chết rồi “Bình Phàm ơi, đã ngủ chưa vậy?” *Ngú rồi sao? Ngủ sớm như vậy hử?” Nói thật đỏ, Trần Hạo hiện giờ võ cùng chán ghét vô cùng căm thủ Mạnh Thái Như.
Khả năng là xuất phát từ lòng muốn trả thù từ sâu bên trong tâm khảm.
Trần Hạo bây giờ có cảm giác muốn trêu chọc, cười nhạo Mạnh Thái Như.
“Còn chưa ngủ nữa…
Trần Hạo nhân tin trá lời cô ta.
“HÌ hi, còn biết phải trả lời người ta cơ đấy, giờ này không ngủ là còn bận làm gì đó? Có phải đang tơ tưởng chị gái nào không hả? Ngồi bên cậu có phải có rất nhiều chị gái xinh đẹp vây quanh không hả?” Mạnh Thái Như gửi một biểu tượng xấu hổ xấu hổ, “Đúng là đang nhớ đến chị gái xinh đẹp, nhớ chị đó, mau, gửi một đến hình cho em đây nhìn chút nào!” Những lời này, ngoại trừ một chút xúc động bị Thẩm Thiên Nhi mê hoặc ra, một nửa là lòng trả thù Mạnh Thái Như.
Muốn nhìn xem một Mạnh Thái Như bình thường nghiêm túc, lại khinh thường anh, sẽ là bộ dạng gì đây! “Tingt” Đúng như dự đoán, một giây sau, ảnh tự chụp của Mạnh Thái Như đã được gửi đến điện thoại của Trần Hạo.
Vừa liếc mắt, máu mũi của Trần Hạo suýt chút nữa phun xa ba mét.
Quá dữ dội! Nửa kín nứa hớ, gần như toàn bộ đều phơi ra trước mât Trần Hạo.
“Muốn nhìn nữa hay không? Cậu bạn Bình Phàm, nếu mà đồng ý mở webcam, muốn xem gì đều cho em xem hết đó nha!” Mạnh Thái Như lại gửi đến một biểu tượng tinh nghịch.
Đậu mát Ngày hôm nay rốt cuộc bị sao vậy? Trần Hạo cũng là người bình thường mà, thiếu chút đã đồng ý lời đề nghị này rồi.
Bởi đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Lý Chấn Quốc ghé qua hỏi thăm xem Trần Hạo đã ngủ chưa.
Mới gõ tỉnh cái đầu nóng của Trần Hạo.
“Trần Hạo ơi là Trần Hạo, mày hiện giờ sao lại biến thành như vậy hả? Khốn nạn, hèn hạ, biến thái!” Trong lòng Trần Hạo dâng lên một sự tự trách nặng rề, anh cảm giác bản thân cảng ngày cảng tệ hại Liên vội vàng kiềm chế lại, sau đó đi mở cửa.
Lý Chấn Quốc đến là muốn bàn bạc về chuyện Trần Hạo muốn khai thác quả núi kia, tài liệu đã điều tra đầy đủ rõ ràng, vụ đầu tư này, chắc chắc có thế bắt tay thử xem! Bàn bạc đến tận khuya mới về phòng, còn Trần Hạo sao, cũng không thèm quan tâm đến Mạnh Thái Như nữa, dứt khoát tât máy lên giường đi ngú Sáng sớm ngày hôm sau, Trần Hạo rời khỏi sơn trang suối nước nóng đi về trường học.
Vừa vặn nhìn thấy phía ngoài cổng trường có một cô gái đang bán hoa tươi Hoa hồng rất đẹp.
Lòng nghĩ đến cô nhóc Tô Đồng Hân kia, sau khi hai người cãi nhau cũng đã một ngày một đêm không có tới tìm cô ấy rồi.
Trần Hạo rất muốn tìm một cơ hội để nói chuyện rõ ràng với cô ấy, giải quyết xong xuôi tất cả hiểu lầm.
Vừa hay hai tiết đầu buổi sáng anh không có tiết học, ớ trường học cũng chỉ ngáp ngắn ngáp dài cho trôi hết thời gian.
Trần Hạo nghĩ, chẳng bằng mua một bó hoa cho Tô Đồng Hân rồi hẹn cô ấy ra ngoài trò chuyện.
Nghĩ là làm luôn.
Trần Hạo mua một bó hoa tươi, chân chuyển hướng đi thẳng đến Khoa phát thanh truyền hình.
*Ôi đệch, chàng trai này là ai thế? Mới sáng sớm đã đến tỏ tình?” *Câu mau nhìn anh ta xem, ãn mặc thì không ra gì, mà dám tới khoa Phát thanh truyền hình của chúng ta tỏ tình, ha hai” “Tớ biết tớ biết, anh ta hình như là một tên nghèo rớt mùng tơi bên khoa Văn, tên là Trần Hạo, lúc trước trên diễn đàn trường thường có người chụp lại bộ đáng nghèo hèn của anh ta đăng lên, tớ nhìn thấy mài” “Giời ạ, cái tên khổ rách áo ôm Trần Hạo đó hả, tớ cũng biết, không phải có người nói anh ta còn gửi Durex cho bạn gái cũ hay sao, lúc đó chuyện này còn.
thành top trend hót hòn họt trên diễn đàn” “Đúng đúng đúng, chính là anh ta, quá ghê tớm rồi!” Khoa Phát thanh truyền hình không giống với nơi khác.
Trần Hạo vừa đến nơi, đập ngay vào mắt anh, trừ bỏ số ít bạn nam đẹp trai, tất cả đều là các cô gái xinh đẹp.
Phong cách nào cũng có.
Hơn nữa ai ai cũng đều rất có khi chất.
Sau khi thấy Trần Hạo cầm hoa đi vào, rất nhiều cô gái đều tò mò ngó ra ngoài, hôm nạy lại là anh chàng đẹp trai nào đến khoa Phát thanh truyền hinh các cô tỏ tình vậy? Người đẹp khoa Phát thanh truyền hình được tó tình đã không còn là cánh hiếm gặp.
Thế nhưng mà mọi người vừa nhìn thấy Trần Hạo, biểu cám trên mát tất cả đều là thất vọng.
“Ha ha, người anh em, muốn tới tỏ tình tôi van cậu trước đó có thể tút tát nhan.
sắc một chút đã được không?” *Đúng đó, mang cái xác khô này đi tỏ tình gái, nếu cậu ta mà tỏ tình thành công, tôi sẽ nhảy tử trên tầng xuống, để xác này phơi ngoài nội cỏ!” Hai chàng trai mặc đồ tây chỉnh tề tay cũng cầm hoa tươi, thấy Trần Hạo bị tất cả mọi người giễu cợt cũng hủa theo cười khinh khi anh.
Trần Hạo cười gượng gạo, anh không ngờ môi trường của khoa Phát thanh truyền hình lại kém như vậy, biết sớm thì anh đã không cầm theo hoa đến.
Tại Mã Hiểu Nam có nói, đi cùng con gái nhà người ta, không thế làm một tên trai thẳng không tâm lí, phải biết dùng chiêu trò, cho dù con gái ngoài miệng nói không thích tặng hoa tặng quà gì gì đó, chỉ cần đưa cô ấy đi ăn là được rồi Nhưng mà, nếu bạn thật sự tin những lời con gái nói, thì ngày bị đá cách đó không xa đâu! Thế nên Trần Hạo mới mua một bó hoa đi đến đây, kết quả lại bị người khác.
vây xem trò cười, thật sự là…
“Trần Hạo, sao lại là cậu?” Tại lúc Trần Hạo đầy mặt trầm tư suy nghĩ xem có nên rời đi hay không, đắng sau đột nhiên vọng tới tiếng nói của mấy cô gái.
Rất quen tai Trần Hạo quay lại, mí mắt không ngừng giật giật.
Người tới chính là Triệu Nhất Phàm cùng mấy người còn lại trong phòng kí túc Từ Hà và Lâm Kiều, hiển nhiên các cô đều đang trên đường lên lớp học.
“Trần Hạo, bọn tôi đang hói cậu đó!” Nhìn Trần Hạo không nói lời nào, Từ Hà lúc này mới cau mày nói rằng.