Mục lục
Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài Trần Hạo Bản Dịch Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 331: Tất cả đều là Trần Hạo

Dương Hạ hôm nay vốn tưởng sẽ tốt đẹp.

Chỉ cần bản thân nói rằng mình gặp nguy hiểm đến tính mạng, theo như hiểu biết trước đó của cô ta

về Trần Hạo, Trần Hạo nhất định sẽ đến.

Sau đó, bản thân vừa khóc lóc,vừa làm loạn rồi treo cổ tự tử, anh nhất định sẽ không nỡ lòng mà đến

khuyên răn an ủi mình.

Nếu được như vậy, mình sẽ có cơ hội gương vỡ lại lành với Trần Hạo.

Đừng nhìn Dương Hạ hận Trần Hạo.

Nhưng cũng chỉ là có giới hạn muốn khiến cho Trần Hạo hối hận.

Ngay cả khi thực sự hôm đó bắt được Trần Hạo,

Dương Hạ cũng sẽ không để thuộc hạ thật sự đánh anh đến trọng thương.

Nhiều nhất chính là chế nhạo anh một chút, rơi vào tay mình có mùi vị như thế nào?

Tóm lại, chính là muốn khiến Trần Hạo trong lòng cảm thấy khó chịu.

Bây giờ thì tốt rồi, Trần Hạo lại còn không thèm quan tâm đến mình.

“Ahhhhhhhh! Tức chết mất!”

Cho dù nhà họ Long cũng rất lợi hại, nhưng Dương Hạ cũng hiểu rõ bản thân, đâu có làm tổn

thương đến Trần Hạo đâu!

“Chị, em vừa làm dựa theo lời của chị, nhưng anh ta lại có thể đi đính hôn với người khác!”

Dương Trúc Linh nói.

“Hừm, chị không tin, chị không tin, anh ta làm sao có thể thực sự đính hôn với Tần Nhã được? Chị không tin!”

Dương Hạ càng ngày càng sốt ruột, thật ra tối hôm qua khi nghe được tin tức, Dương Hạ

đã rất sốt ruột rồi.

Dù sao nhà họ Tần ở Bắc Kinh biết rồi, nhà họ Long ở Bắc Kinh cũng biết, nhà họ Long biết thì Dương Hạ biết được chắc chắn cũng không phải chuyện khó

Bụp!

Hung hăng đập một cái bình xuống đất, vỡ vụn, Dương Hạ ngồi trên ghế sô pha không nói gì.

Cùng lúc đó.

Sân bay Kim Lăng.

“Wow, Kim Lăng thực sự rất đẹp, còn đẹp hơn cả

Thượng hải, hahal”

“Ừ, lần này thật sự không tốn công vô ích. Mà này,

Đồng Hân, cậu phải xin chồng mình đưa chúng tớ đi chơi đấy. Lần này chúng tớ chỉ có vài ngày nghỉ phép.

Chúng tớ còn chưa về nhà, chỉ là muốn đi cùng cậu đến Kim Lăng thăm thú, nên là đừng làm chúng tớ thất vọng đấy nhé! ”

Một vài cô gái xách vali bước ra, bàn tán sôi nổi với nhau.

“Mà này, Đồng Hân, cậu nói bạn trai mình rất lợi hại, nhưng sao cậu lại không để anh ấy đến đón chúng tới thế?”

Người đang bàn tán sôi nổi là một cô gái rất dễ thương tên là Tô Mộng Lan.

Chính là khuôn mặt dễ thương có chút phúng phính đáng yêu.

Trong sáu cô gái, cô ta là người ngây thơ và dễ thương nhất.

 

“Ây ya, cô không nghe Đồng Hân nói sao, bạn trai cô ấy là một người đàn ông thép, vô cùng thẳng thắn, không biết tạo bất ngờ lãng mạn là gì. Hai người ở bên nhau, thực ra là đàn ông thẳng thắn cũng không sao, nhưng ít nhất nửa kia biêt tạo lãng mạn bất ngỡ là đủ rồi, nếu không thì đoạn tình cảm này phải phát triển ra làm sao được đây, cho nên Đồng Hân nhà chúng ta đương nhiên muốn tạo cho Trần Hạo một bất ngờ rồi!

Một cô gái với mái tóc dài ngang lưng cũng mỉm cười.

“Oa, tớ hiểu rồi. Tớ nhớ rằng khoảng thời gian trước Trần Hạo ăn sinh nhật. Đồng Hân cũng đã gọi điện đặc biệt cho Trần Hạo, nói với Trần Hạo qua vài nữa sẽ có một kì nghỉ ngắn ngày. Đồng Hân lúc đó nói rằng bản thân có chút chuyện, không thể quay về được, kết quả Trần Hạo thì sao? Còn nói rằng đợi có thời gian sẽ đi thăm Đồng Hân, tôi cũng phục thật rồi, muốn ám thị cho anh ấy, kỳ nghỉ ngắn ngày, cũng không biết đường chủ động đòi hỏi gì! Hahaha!”

Tô Mộng Lan cười nói.

“Đúng vậy, lúc đó Đồng Hân không kìm được mà nói với Trần Hạo. Muốn nói, nhất định đừng có nói chuyện kỳ nghỉ ngắn ngày với anh ấy, trực tiếp quay lại tạo bất ngờ cho anh ấy là tốt nhất, nhưng nghĩ đi nghĩ lại cũng đúng, một người đàn ông thẳng thắn như vậy, nếu không chỉ dẫn hẳn hoi, nói không chừng anh ấy lại càng thêm ngốc nghếch thôi.”

Có một cô gái cũng nói thêm.

Tô Đồng Hân nghe bọn họ nói, cảm thấy hình như có gì đó không đúng.

Làm gì có nhiều chuyện nhiều ý tưởng như vậy?

Lúc đầu nói như vậy, chỉ là muốn nghe xem Trần Hạo  sẽ như thế nào.

Được rồi, mặc dù vẫn cứ thẳng tính như trước đây.

Nhưng Tô Đồng Hân đã sớm muốn quay lại từ lâu.

Đã tạo cho Trần Hạo một bất ngờ.

Sau tất cả, Trần Hạo của bây giờ đã khác trước rất nhiều.

Là người phụ nữ đứng sau lưng anh, nên dành nhiều thời gian hơn, giúp anh dành ít thời gian hơn, để

quản lý tốt mối quan hệ này.

“Tôi nghĩ Đồng Hân đang điêu đấy. Nói cái gì mà chồng mình ở Kim Lăng rất lợi hại, tôi ở trên mạng tìm

tư liệu về Trần Hạo có thấy gì đâu!Hừm !”

Một cô gái khác ôm bả vai lên tiếng.

Sáu người bọn họ đều là bạn cùng phòng đang thực tập tại đài truyền hình Thượng hải.

Tổ chức thành một nhóm đi chơi.

Cô gái nói năng chua ngoa này, cô ta tên là Ngô Lan Anh.

Vóc người cũng gần giống với Tô Đồng Hân.

Còn nói về vẻ ngoài, nói thật lòng vẫn kém Tô Đồng Hân.

Hiện tại ở đài truyền hình Thượng hải, nếu như bình chọn hoa khôi, vậy thì Tô Đồng Hân là hoa khôi thứ nhất không còn nghi ngờ gì nữa, cô ta có thể miễn cưỡng coi như thứ hai.

Cộng thêm với ở cùng nhau, cuộc sống, công việc và học tập đều giao tiếp nhiều.

Con gái mà, không thể tránh khỏi một chút đố ky.

Nói là thù hận thì cũng không phải, dù sao chỉ cần không có cô, trong lòng tôi vẫn cảm thấy vui vẻ.

“Lan Anh, cậu đừng nói như vậy, Đồng Hân sao có thể là người như vậy! Cứ nhìn độ say đắm của Đồng Hân với Trần Hạo là biết rồi!”

“Ừ, Lan Anh, nhìn đài truyền hình của chúng ta đi.

Có bao nhiêu người theo đuổi Đồng Hân, nhưng Đồng Hân đã làm gì? Cậu ấy đã kiên quyết từ chối họ, trong lòng nghĩ đến người đàn ông thẳng thắn Trần Hạo của mình! Chính là như vậy, Đồng Hân thật tuyệt vời!”

Hai cô gái nói.

“Hừm!”

Ngô Lan Anh không nói gì.

Quả thực, đây là một điểm khác khiến Ngô Lan

Anh ghen tị.

Ai cũng có thể hiểu rằng, việc con gái dù đã có bạn trai, bên ngoài chơi bời lêu lổng với những chàng trai khác là chuyện thường tình.

Ngô Lan Anh và bạn trai cũng đang yêu xa.

Nhưng có những lúc, Ngô Lan Anh đối diện với lời ngỏ ý của một số chàng trai, cũng không từ chốt, cũng không tiếp nhận, cứ treo người ta như vậy.

Nhưng Tô Đồng Hân thì khác, dù là chàng trai kia có bày tỏ đến thế nào, Tô Đồng Hân cũng chỉ nói: Xin lỗi, tôi có bạn trai rồi!

Làm cho Ngô Lan Anh cảm thấy rằng Tô Đồng Hân có chút hoàn hảo!

Hừm!

“Tôi không nói thì không nói, Đồng Hân, vậy cô sắp xếp cho chúng tôi ở đâu?”

Ngô Lan Anh lại nói.

“Nhà tôi không có đủ phòng, như vậy đi, tôi có một chỗ tốt để đến, đến nhà Trần Hạo đi. Nhà anh ấy rất lớn và có rất nhiều phòng!”

Tô Đồng Hân nói.

“Hahaha, tớ thấy cậu là muốn sớm đến gặp Trần Hạo hơn thì có, trước tiên không cần trở về nhà mình, muốn đến nhà Trần Hạo người ta, vậy được rồi, ở khách sạn cũng chán, chúng ta cùng Đồng Hân đi tìm

Trần Hạo đi! ”

Mọi người đề nghị.

Sau đó liền vui vẻ bắt taxi và đến thẳng biệt thự

Vân Đỉnh

“Chà! Nhìn kìa, cái này, cái này … biệt thự xa hoa như vậy, lại còn được xây ở trên đỉnh núi, giống như ở trên mây vậy,Đồng Hân, Đồng Hân đây là nhà của Trần Hạo mà cậu nhắc tới sao? Chúng ta sống ở đây? ”

Tô Mộng Lan lúc này liền nói.

Vừa rồi ngồi trên taxi, nghe tài xế nói biệt thự Vân

Đỉnh thuộc loại vô cùng đắt đỏ.

Mọi người đều đã rất háo hức rồi, nhưng tôi không ngỡ sau khi đến thì còn bất ngờ hơn nữa.

Còn Ngô Lan Anh thậm chí càng ghen tị hơn nữa.

Hóa ra chồng của Tô Đồng Hân thực sự là một nhân vật vô cùng giàu có.

Tại sao cô ta lại may mắn như vậy!

“Đi thôi,chúng ta cùng nhau đi lên đi!”

Tô Đồng Hân nắm tay mọi người cùng nhau đi về biệt thự.

Khi nhìn thấy cửa ở trước mặt.

Tô Đồng Hân cũng có chút kích động, dù sao đã ba tháng không gặp Trần Hạo, ngộ nhỡ anh đang ở nhà.

Đing đong.

Tô Đồng Hân có chìa khóa, nhưng vẫn bấm chuông cửa.

Và khi tiếng bước chân đến mở cửa vang lên từ bên trong.

Tô Đồng Hân càng vui hơn …

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK