Lúc Trần Hạo xuổng bãi đỏ xe thì đã phát hiện mình bị theo dõi.
Là hai tên vệ sĩ mặc đồ đen, đeo kính đen.
Trần Hạo biết bọn họ đến để làm gì Chắc chắn là nghe theo mệnh lệnh của Trương Đại Sơn rồi.
Trần Hạo không có sức mạnh đế mà cản xé với cả hai thắng này, hơn nữa nhìn bọn họ có vẻ đều đã qua đào tạo.
Lúc này, anh lén lút gứi cho Lý Phi Hồng một tin nhắn, bảo ông ấy mau đến.
“Thẳng kia, đứng lại cho tao!” Trần Hạo chuẩn bị lên xe thì bóng dáng hai người loáng cái đã vây lại.
“Hai người có việc gì sao2 Trần Hạo biết rõ nhưng cố ý hỏi.
“Ha he, có việc gì? Tên nhóc cậu thật sự là ngu vậy à? Nói cho cậu biết, biết điều chút đi, ngoan ngoãn đi theo bọn tồi đến một nơi, đợi ông chủ bọn tôi xong việc thì sẽ thả cậu ra, cậu cũng chịu khố ít đi một chút đấy!” “Nếu không thì hôm nay sẽ đánh gãy hai chân cậu!” Hai tên vệ sĩ mặc đồ đen nhìn Trần Hạo như nhìn một kẻ ngốc.
Tên nhóc cứng đầu cứng cố này, cậu ta cũng chẳng có bản lĩnh gì.
Ban đầu hai người đã mang theo vũ khí, chuẩn bị cho Trần Hạo một bài học.
Nhưng nhìn bảy giờ xem, chỉ cần nói thôi cũng có thể dọa cậu ta rồi.
Haiz, tâm trạng hai tên vệ sĩ này khá muộn phiền.
Minh thi được dặn dò đi canh chừng thẳng nhóc này, còn các anh em khác thì sao chứ, có thể đi theo ông chủ.
Thậm chí là theo tâm lý biến thái của ông chủ thi sau khi chơi xong, nói không chừng còn gọi các anh em đến hưởng sái Con mẹ nó thể này thì mình bỏ lỡ nhiều quá rồi! Hai người đều thấy người phụ nữ Mạnh Thái Như này rồi, quá thực rất xinh đẹp.
Thế nhưng lúc này Trần Hạo lại cười khổ: “Đánh gãy chán tôi? Hai người nghĩ cho kĩ đi!” “Mẹ nó, bớt nói nhám đi, lên xe, theo bọn tôi ra ngoại ô!” Một người vệ sĩ đẩy Trần Hạo, sau đó cả ba lên xe Mạnh Thái Như.
Bởi vì đây là bãi đỗ xe ngăm, nên có thang máy chuyên dụng cho xe hơi.
Trần Hạo cũng không nói gì, bởi vì anh cảm giác đã năm sáu phút trôi qua rồi, quán bar này cách karaoke Để Hoàng cũng không xa, chắc là đã đến rồi.
“Rầm” Lúc này thang máy rung mạnh một tiếng, cửa thang máy mở ra.
“Mau, lái xe vào cho tôi, rồi..” Một tên vệ sĩ lạnh lùng nói, đột nhiên giọng anh ta ngừng lại.
Sau đó mở to mắt nhìn bên trong thang máy.
Lúc này rất nhiều người mặc đồ đen tay cầm dao và côn đang nhìn chiếc xe hơi ở trong thang máy.
Nhìn châm chấm vào mình với đôi mắt đầy lạnh lùng, “Mẹ kiếp, chuyện gì nữa đây?” Hai tên vệ sĩ trợn mắt ngạc nhiên.
“Cạch cạch!” Sau đó, ở cổng của bãi đỗ xe ngầm vang lên tiếng bước chân.
Rồi nhìn thấy có một nhóm người vảy đến.
Cục diện thế này, chác chân không dưới một trăm người! Lý Phi Hồng đứng đầu ánh mắt như mũi tên lạnh lùng quét qua.
“Anh, đây là ý gì vậy? Có cần nói với ông chủ một tiếng không, ở đây là phố.
thương mại Kim Lãng đấy! Thế này giống như đến tấn công chúng ta vậy!” Hai tên vệ sĩ bị dọa mật trâng bệch.
“Ừ ừ, xuống xe hỏi thử chuyện gì trước đã! Quy tắc giang hồ, có thách bọn họ.
cũng không dám phá đâu!” Hai người xuống xe.
Trần Hạo cũng cười khố bước xuống xe.
“Chào cậu Trần!” Thấy Trần Hạo, Lý Phi Hồng lập tức khom mình cúi chào.
Lúc này, hơn một trăm người kia cũng cúi chảo.
Dưới bãi đỗ xe ngầm, tiếng hô lớn đồng thanh vang lén, định tai nhức óc.Làm cho hai người vệ sĩ bị dọa đến sững sỡ.
“Trần… Cậu Trần” Lúc này, hai tên vệ sĩ nhìn vào ánh mắt Trần Hạo với vẻ mật đầy sợ hãi.
‘Cậu ta chẳng phải chỉ là một thẳng nhóc đi làm thuê thôi sao? Sao lại có thể là cậu Trần? Mẹ kiếp, hai người lại suýt chút nữa bắt cóc cậu Trần? “Anh Phi Hồng, anh có biết người đàn ông tên Trương Đại Sơn không? Ông ta có thể có một giúp em đưa c‹ uy nghĩ đồi bại với cô giáo… với một người bạn của em, anh ra đi” Trần Hạo cũng không ngờ, mình vừa mới gửi tin nhản nói gấp chút phiền phức ở bãi đỗ xe ngầm, bảo họ dắn mấy người tới giúp.
Nhưng sau đó thì sao, Lý Phi Hồng lại gọi đến một hai trăm người.
Nếu không phải Trần Hạo thấy có mấy người vệ sĩ trông quen quen thì chính anh cũng bị dọa sợ rồi.
Còn tưởng Trương Đại Sơn chỉ đối phó với mình thôi mà tội gì phải bày trận lớn vậy chứ? Lúc này Trần Hạo mới kể chuyện vừa nấy cho Lý Phi Hồng.
“Vâng cậu Trần, tôi lập tức liên lạc cho cậu!” Lý Phi Hồng gật đầu.
Sau đó gọi một cuộc điện thoại.
Ừ ữ hai tiếng rồi cúp máy.
Biểu cảm có hơi căng thẳng: “Cậu Trần, cô Mạnh kia hình như đã bị Trương Đại Sơn lái xe đưa đi r “Mẹ kiếp, đưa đi đâu?” Trần Hạo trừng lớn mắt.
Lúc trước đã nói rồi, mặc dù Trần Hạo rất ghét Mạnh Thải Như, nhưng nếu trừng phạt cô ta thì cũng phải do mình trừng phạt chứ, huống hồ hai người còn cùng đến quán bar.
Cô ta bị bắt đi như vậy, trong lòng Trần Hạo cũng hơi thấp thỏm! “Cậu Trần cho tôi năm phút, tôi nhất định sẽ tra ra” Đối với Lý Phi Hồng, việc của Trần Hạo tuyệt đối không phái là chuyên nhỏ.
Hơn nữa đây còn là việc xảy ra ở phố thương mại Kim Lăng, nếu giải quyết không gọn gàng, vậy thì Lý Phi Hồng hân nên chết đi cho rồi.
Sau khi đảm bảo với Trần Hạo xong thì lại chỉ hai tên vệ sĩ vẫn còn đang há hốc mồm: “Hai người có biết khách sạn Trương Đại Sơn ở đâu không?“ “Anh Phi Hồng, bọn em không biết, thật sự không biết! Trương Đại Sơn ở đến.
mấy khách sạn! Nhưng mà anh Phi Hồng, chỉ căn anh đừng xứ bọn em, bọn em có thế giúp anh nghĩ cách tìm được Trương Đại Sơn!” Hai tên bảo vệ bình tĩnh nói, trong giọng điệu mang theo ý đe dọa. Dù sao thì hai người cũng là những người tàn nhẫn trên giang hồ, đã trải qua không ít chuyện.
“Ha ha, không cần hai người nghĩ cách đâu! Người đâu rồi, đánh chết hai thẳng này cho tôi!” Lý Phi Hồng vảy tay, lập tức có mấy người chạy qua, vây quanh đập cho hai người một trận! ‘Sau đó, Lý Phi Hồng lại dẫn một đoàn hai ba trầm người đi vào quán bar.
Không cần phải nói cũng biết quán bar lúc đó vô cùng nhốn nháo.
Trong quán bar ai ai cũng trợn mắt ngạc nhiên.
“Mẹ kiếp, đây chẳng phái là anh Phi Hồng sao?” “Quán bar này sao lại gây rắc rối đến anh Phi Hồng rồi? Phải đến tận đây để giải quyết vậy?” “Không không không, vừa nãy anh Phi Hồng đã dẫn người đến rồi, tôi nghe nói anh Phi Hồng đến tìm ai đó, suyt, nói ít thôi! Cẩn thận không lại chuốc họa vào.
thân!” Lúc này, tiếng nhạc xập xinh của quán bar cũng đã tắt Các nhân viên phục vụ và khách hàng đều tụ lại ở đại sảnh, ai ai cũng muốn.
biết đã xảy ra chuyện gì ‘©ó người bạo gan muốn chụp ảnh và quay video, bị một người vệ sĩ có đôi mắt máu lạnh dọa nên vội rụt tay lại Tóm lại bầu không khí vô cũng đè nén.
“Các người có bao nhiêu người, qua đây ngồi xổm xuống cho tôi!” Sau đó, mười mấy người vệ sĩ túm lẩy mấy người vệ sĩ khác của Trương Đại Sơn dẫn đến trước mặt Lý Phi Hồng.
Trong đó có cả vợ của ông chủ tên Xảo Xảo và chồng của cô ta.
Hai người bị dọa đến nỗi cảm như hến.
Những câu hói của Lý Phi Hồng đưa ra, bọn họ cũng không biết phái giải thích cái gì với Lý Phi Hồng, tóm lại người phụ nữ tên Xảo Xảo đã khóc luôn rồi “Chị Tiêu, đây là chuyên gì vậy? Người đàn ông trẻ tuổi đó là ai vậy chứ? Thật ngang ngược quá!” Sáu cô gái nhóm Vương Tiểu Đề cũng vây lại xem.
Thấy cánh tượng thô bạo này, trái tìm thiểu nữ của mấy cô gái cũng đã rung động rồi.
Con gái mà, ai lại chẳng thích anh hùng chứ “Là anh Phi Hồng cúa phố thương mại Kim Lãng! Là người đàn ông ngang ngược nhất của Kim Lăng, cánh tay phải của Tổng giám đốc Lý Chẩn Quốc, là người của cậu Trần ở Kim Lãng!” ©ô gái được goi là chị Tiêu này tỏ ra rằng mình biết rất nhiều, lúc này đang giải thích với vé mặt đầy kiêu ngạo.
“Trời ơi, thì ra là Lý Phi Hồng, là người của cậu Trần à? Thảo nào!” Mấy cô gái sùng bái nói.
Trong lòng Vương Tiểu Đề cũng rất sùng bái, điều cô ta hỉ vọng nhất chính là có thế quen được một người bá đạo như vậy.
Lúc này, cô ta đứng thắng lên bàn, lặng lẽ quan sát tất cả.
Đột nhiên lúc này, bóng đáng một người đi ngang qua cô ta, chen vào đám đông.
‘Vương Tiểu Đề cũng vừa hay nhìn thấy được bóng dáng này.
“Mẹ nó, Trần Hạo, cậu chen vào đây làm đếch gì!”