Nhìn viện trưởng, phó viện trưởng đều chạy mất, Lưu Mặc, Trần Chiêu, Hồng Nguyên ba vị trưởng lão, ngươi xem ta ta nhìn ngươi, mắt to trừng mắt nhỏ, tất cả đều nhịn không được muốn khóc. Con mẹ nó, buộc bọn họ phải nói ra, kết quả ai nấy đều chạy nhanh hơn mình... Thật không biết xấu hổ! Đây có phải là học viện không? Ổ cướp thì có! ...... Sâu trong Vân Đãng sơn, cách Lạc Vân Hạp không biết bao xa, trong một sơn động hẹp. Lửa trại rung động, ánh lửa chiếu rọi, lộ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.