Mục lục
Trường Sinh Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phòng nghị sự Hứa gia trang.

Đại trưởng lão Hứa Thiên Phong ôm quyền nói: "Tộc trưởng, mấy ngày nay chúng ta theo yêu cầu của ngài, nghiêm tra phòng bị, nhưng cao thủ trộm đồ ăn từ đầu đến cuối lại không xuất hiện."

Hứa Thiên Lâm nhẹ nhàng thở ra: "Vậy thì tốt, khả năng là nhất thời tò mò, sau đó đã rời đi. Bất quá, vẫn không thể lơ là, nhất là ban đêm, tăng cường tuần tra, một khi phát hiện có người lạ tiến vào trang viên, lập tức phát ra cảnh báo."

Hứa Thiên Phong nói: "Đều đã an bài. . . Còn có, tộc trưởng bảo chúng ta điều tra tại sao Thiết Tí hùng lại xuất hiện gần Hứa gia trang, căn cứ tin tức ta hỏi thăm, tựa hồ liên quan đến Lạc Vân hạp cốc."

Hứa Thiên Lâm nhíu mày: "Ngươi nói là hẻm núi lớn cách đây hai trăm dặm?"

Lạc Vân hạp cốc, lúc còn trẻ y từng đi qua một lần, mỗi khi chạng vạng tối, hào quang sẽ treo ở phía trên, bắn ra đám mây, tản mát ra hào quang bảy màu, là một chỗ phi thường đẹp đẽ.

Chẳng qua dã thú mạnh mẽ ở đó rất nhiều, cho dù là y cũng không dám lưu lại lâu.

Hứa Thiên Phong nói: "Ừm, đầu Thiết Tí hùng này là từ nơi đó chạy đến, một ít khách hái thuốc trở về cũng nói, trong hạp cốc giống như xuất hiện biến cố gì, không ít dã thú lợi hại đã trốn ra. . . Ta sợ làm lớn chuyện, sẽ xuất hiện thú triều!"

"Thú triều?"

Hứa Thiên Lâm lắc đầu: "Thêm ra một, hai con dã thú, không có nghĩa là sẽ dẫn phát náo động, dĩ nhiên, cũng không thể buông lỏng, ngươi vẫn nên phái người chú ý quan sát. Một khi có dấu hiệu, lập tức đưa tin."

"Vâng!"

Hứa Thiên Phong gật đầu.

Thú triều, là dã thú bị kinh sợ, mà phản ứng lại, một khi thành đoàn chạy như điên, võ giả thất trọng Xuất Thể cảnh đỉnh phong rơi vào trong đó, cũng không có nửa điểm sống sót.

Nếu chúng chạy đến Tể Nguyên thành, Hứa gia trang chắc chắn sẽ đứng mũi chịu sào.

Nếu thế, y và tất cả trưởng lão còn có khả năng đào thoát, thế hệ trẻ tuổi và phụ nữ trẻ em, khả năng sẽ tao ngộ nguy hiểm.

Hứa Thiên Lâm nói tiếp: "Chuyện này, ta sẽ thương nghị cùng hai nhà Lưu, Trần cùng với phủ thành chủ, xuất hiện thú triều, không phải chuyện một gia tộc chúng ta, mà liên quan đến toàn bộ an nguy Tể Nguyên thành . . . Được rồi, chuyện này dừng ở đây, người nào cũng không được nói ra ngoài, miễn cho dẫn tới lo lắng. Mặt khác, còn có chuyện gì cần thương nghị không?"

Hứa Thiên Phong nói: "Đúng là có một chuyện, là liên quan tới thiếu tộc trưởng. Sáng nay đã phát sinh tranh chấp với Hứa Chính, triển lộ tu vi, giống như. . . Không chỉ đột phá Linh Cốc cảnh, còn đạt đến đỉnh phong!"

"Mười sáu tuổi đạt đến Linh Cốc cảnh đỉnh phong?"

"Dù tộc trưởng lúc còn trẻ, cũng không đạt đến thiên phú này."

"Năm năm không đột phá, vừa đột phá liền một tiếng hót làm kinh người, thiếu tộc trưởng đây là hậu tích bạc phát."

. . .

Tiếng nghị luận vang lên.

Chuyện này phát sinh không lâu, cho dù là trưởng lão, cũng không ít người vừa mới biết được.

"Thật đã đột phá?"

Ánh mắt sáng lên, Hứa Thiên Lâm cười to nói: "Không tệ, không tệ!"

"Tộc trưởng không quá kinh ngạc, chẳng lẽ đã sớm biết thiếu tộc trưởng sẽ thành công?"

Một vị trưởng lão thấy có vấn đề, trong mắt tràn đầy tò mò hỏi.

Nghe lão nói như vậy, mọi người cũng phản ứng lại, đồng loạt nhìn qua.

"Ha ha!"

Hứa Thiên Lâm ý cười đầy mặt: "Xem như biết sớm đi, là Nhất Nguyên các Tể Nguyên thương hành đột nhiên bán ra Tăng Khí dịch có thể tăng cao tu vi, ta lấy cho Hồng nhi một bình, biết sẽ có công hiệu nhất định, chẳng qua là không nghĩ tới, hiệu quả tốt như vậy. . . Không có gì bất ngờ xảy ra, Hứa Chính hẳn là cũng đột phá."

"Vâng!"

Hứa Thiên Vận trưởng lão, vội vàng gật đầu:

"Mấy ngày ngắn ngủi từ Linh Cốc cảnh trung kỳ, đạt đến đỉnh phong!"

Hứa Chính, chính là con của gã.

"Tăng Khí dịch? Chẳng lẽ là. . . Đồ Đan Dược sư làm ra?"

"Nghe nói xếp hàng rất khó khăn, vốn nghĩ chắc là mánh lới quảng cáo làm ầm ĩ lên, không ngờ đúng là thật! Đã có công hiệu này, khẳng định phải lấy cho con ta một phần!"

"Đan Dược sư, xem như nghề nghiệp cao quý nhất đại lục, luyện chế đan dược, không chỉ giúp người ta đột phá tu vi, gia tăng lực lượng, còn có thể kéo dài tuổi thọ!"

Trong gian phòng nổ tung.

Người tu luyện, cho dù là võ giả cửu trọng Tông Sư cảnh, tuổi thọ cũng không khác thường nhân, bảy mươi đã thuộc về xưa nay hiếm. . .

Bởi vậy, tuổi thọ là thứ vô số người theo đuổi, cái nghề nghiệp này, lại có thể hỗ trợ gia tăng, ngẫm lại có chút đáng sợ.

Loại người này luyện chế ra dược dịch, giúp người bị giam cầm thật lâu đột phá, đúng là kì quái như vậy.

Trong nháy mắt, hết thảy trưởng lão trong phòng, ánh mắt đỏ lên, hận không thể lập tức vọt tới Nhất Khí các. . .

Thấy phản ứng của cả bọn, Hứa Thiên Lâm sao không suy nghĩ cho bọn họ, cười khoát tay áo: "Được rồi, tản đi trước đã!"

Mọi người gật đầu, đồng loạt lui ra ngoài.

Đợi mọi người rời đi, Hứa Thiên Lâm lúc này mới siết chặt nắm đấm, lần nữa cười ra tiếng: "Không hổ là con trai của ta, thiên tư mạnh như ta lúc còn trẻ!

"Dĩ nhiên, cũng thiệt thòi vị lão phụ thân ta đây, không có ta tặng Kim Đỉnh quyết cùng Tăng Khí dịch, làm sao có thể đột phá nhanh như vậy?"

"Không được, phải đưa Kim Đỉnh quyết đệ tứ trọng qua, nếu có thể trong một năm đột phá đến Dưỡng Khí cảnh, liệt tổ liệt tông sẽ nở mày nở mặt . . . Khà khà khà khà, ta xem hai tên gia hảo Lưu Vân Hạo và Trần Mặc Vân kia, còn ở trước mặt ta đắc ý không . . . Chẳng phải mỗi người sinh ra nữ nhi yêu nghiệt sao?"

. . .

Trong sơn động.

Trên lò lửa, nồi sắt không ngừng sôi trào, dược liệu dưới hỏa diễm nung đốt, trở nên sền sệt dâng lên, tản mát ra mùi thuốc nhàn nhạt.

Khuôn mặt ngưng trọng ném vào một gốc dược liệu cuối cùng, Hứa Hồng lần nữa nhìn về phía thiếu niên cách đó không xa, cầm lấy muỗng nhỏ: "Tiếp tục uống!"

Hứa Ứng muốn khóc, sờ lên bụng đã tròn vo: "Hồng Ca, còn chưa đủ sao? Ta thực sự không uống được nữa. . ."

Ngắn ngủi trong hai canh giờ, trúng độc bảy lần, uống trọn vẹn tám nồi nước. . .

Hiện tại không dám cúi đầu, bởi vì cúi đầu xuống, nước sẽ theo lỗ mũi chảy ra ngoài. . .

"Còn kém chút. . ."

Thấy bộ dáng gã, Hứa Hồng lộ ra vẻ thông cảm, nói: "Ta có một biện pháp tốt, có thể giảm bớt tình huống hiện tại, giúp ngươi thoải mái một chút."

"Ồ?"

Trong mắt Hứa Ứng tràn đầy chờ mong.

Có biện pháp sao không nói sớm, làm hại gã khó chịu như vậy. . .

Hứa Hồng nói: "Đi cửa hang tìm nơi vắng vẻ, hai chân tự nhiên mở ra, hai đầu gối hơi ngồi xổm, thân thể tự nhiên buông lỏng, sau đó, duỗi ra ngón trỏ tay phải, chậm rãi giơ lên, để vào trong miệng, dùng sức móc cuống họng, sau đó, nước trong bụng sẽ toàn bộ ra ngoài . . ."

"? ? ?"

Hứa Ứng ngây người.

Còn tưởng biện pháp gì, không phải là nôn sao?

Vậy ta cũng biết.

Đừng có khiến người chờ mong . . .

Mặt mũi gã tràn đầy u oán, bỗng thấy vị đường ca thấy mình không động đậy gì, cầm lấy muỗng nhỏ, múc một ngụm, nuốt xuống.

Sau một khắc, con mắt trợn tròn, tiếng cười vang vọng lên.

"Ha ha, thành công! Đây là Tăng Khí dịch!"

"? ? ?"

Hứa Ứng lần nữa ngây người.

Ngươi uống một lần là Tăng Khí dịch, không ngờ. . . Mẹ nó ta uống một buổi chiều, không phải độc dược, vậy là nước sôi để nguội à?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK