Mục lục
Trường Sinh Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên trong Tể Nguyên Thương Hành, dòng người qua lại như thoi đưa.

Tìm một quầy hàng trống, vừa định bày bán Tăng Khí Dịch, Hứa Hồng liền ngừng lại.

Bán như vậy, tạm thời không nói người ta tin hay không, cho dù tin tưởng, giá cả khẳng định không cao.

Bán hàng phải đóng gói… Bán hàng vỉa hè, giá trị theo đó giảm xuống.

Nghĩ đến đây, quay đầu nhìn sang bên cạnh.

Chủ quán trạc bốn mươi tuổi, người đàn ông trung niên này nói rất nhiều, không quen biết hắn, hai người trò chuyện đã lâu...

"Chỗ chúng ta lập quầy bán hàng, không bị thu phí quầy hàng, nhưng người đến không nhiều, chất lượng hàng hóa không tốt nên khó bán, ngươi tự xem đi."

"Làm phiền rồi.." Hứa Hồng thuận miệng nói.

Hắn cố tình hạ thấp thanh âm, lúc này nghe giống như hơn bốn mươi tuổi: "Đúng rồi, lão ca, hỏi ngươi một chuyện, ngươi biết đối thủ cạnh tranh của Nhất Khí Các không?"

Chủ quán nghe hắn hỏi vậy thì hơi sững sờ: "Đương nhiên biết, ngoài Tử Dương Các thì còn ai! Bất quá, hiện tại khó nói, Nhất Khí Các bày bán Tăng Khí Dịch, trực tiếp đạp Tử Dương Các xuống đất, sinh ý đều bị cướp sạch..."

Trong Tể Nguyên Thương Hành, quy mô buôn bán của Nhất Khí Các và Tử Dương Các lớn nhất, bọn họ cạnh tranh nhau trong thời gian dài, trước kia vẫn ngồi ngang hàng nhau, mãi đến đoạn thời gian trước, xuất hiện một vị Đan Dược Sư...

Hứa Hồng giật mình, tò mò hỏi: "Tăng Khí Dịch, ngươi đã mua chưa? Hiệu quả như thế nào, bao nhiêu tiền một bình?"

Chủ quán cười khổ nói: "Lúc đầu bán một trăm lượng bạc một bình, cung không đủ cầu thì giá leo cao, nghe nói thời điểm cao nhất bán đến ba trăm lượng bạc, đắt như vậy, đừng nói mua không nổi, đến tư cách nhìn còn không có, không biết đời này có cơ hội nhìn thấy không..."

"Sẽ thấy thôi..."

Nhẹ nhàng cười một tiếng, Hứa Hồng không nói nhiều, nhưng trong lòng lại chấn kinh như dời sông lấp biển.

Hôm qua hắn hăng hái cầm mười sáu lượng bạc, dự định mua mấy bình...

May mắn không xếp hàng, nếu không người ta nói: "Chúng tôi không bán một phần sáu." Đến lúc đó thật xấu hổ…

Nghe xong tin tức cần biết, hắn cảm tạ một tiếng, sau đó đi lên lầu ba, tìm đến một cửa hàng xa hoa tên Tử Dương Các.

Muốn bán giá cao, tự nhiên phải tìm đối thủ cạnh tranh của Nhất Khí Các.

Thứ nhất, đối phương đủ khả năng trả tiền cho mình, cho mình một giá hợp lí thậm chí cao hơn bình thường. Thứ hai, bản thân dễ che giấu thân phận hơn, tránh làm cho nhiều người quan tâm.

Tử Dương Các lúc này hoàn toàn trái ngược Nhất Khí Các, bên kia người đông nghịt đang xếp hàng, còn bên đây người ít đến đáng thương, trong đại sảnh rộng lớn, một mình trưởng quầy đang chống tay ngủ gật trên bàn.

Khó trách nói Đan Dược Sư cao quý, Nhất Khí Các chẳng qua bán dược dịch do đối phương tiện tay luyện chế, đã chèn ép đối thủ đến mức này, thật đáng sợ...

Trong lòng cảm khái, Hứa Hồng nhấc chân đi tới.

… ...

Tống Duyệt phụ trách bán hàng tại Tử Dương Các, từ khi bên kia bày bán Tăng Khí Dịch đến nay, bọn họ cơ bản mất hết sinh ý, suốt ngày thanh nhàn vô cùng, đang chuẩn bị chợp mắt, thì thấy một quái nhân \ mặc áo bào đen, đội mũ chụp đầu đi đến.

Nhìn không giống mua đồ, mà giống đến cướp hơn...

Trong ánh mắt lộ vẻ khó hiểu, vẫn đứng dậy cười hỏi: "Vị tiên sinh này, ngài cần gì?"

Hứa Hồng hờ hững khoát tay nói: "Để chủ quản của các ngươi đến!"

Tống Duyệt khẽ nhíu mày, cuối cùng vẫn duy trì phong thái chuyên nghiệp: "Ngài có chuyện gì không? Nếu không phải chuyện đặc biệt, cho ta biết cũng như nhau thôi!"

Hứa Hồng: "Sinh ý mấy trăm lượng bạc, ngươi có thể làm chủ?"

Tống Duyệt sững sờ.

Còn tưởng lớn bao nhiêu, náo loạn nửa ngày, chỉ mấy trăm lượng...

Nghĩ đến đây, môi mỏng của nàng nhếch lên, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một tia tự đắc: "Doanh thu của Tử Dương Các, mỗi ngày đều vượt qua ngàn lượng bạc, nhiều lúc hơn vạn lượng cũng không lạ! Cơ bản đều do ta xử lý... Chỉ vài trăm lượng, ta nghĩ mình làm chủ được."

Chỉ mấy trăm lượng bạc, đã muốn tìm chủ quản… Ngươi quá coi trọng bản thân rồi?

Hứa Hồng bừng tỉnh đại ngộ, tựa hồ chính mình hiểu biết quá ít, không khỏi cảm thấy xấu hổ, lấy một bình ngọc ra đặt lên trên mặt bàn: "Ta muốn bán đồ, ngươi xem rồi định giá đi!"

Nhìn bình ngọc, vật rẻ tiền này bán đầy trên sạp hàng, Tống Duyệt hoàn toàn nói không nên lời.

Thứ này, thương hội bán hai mươi văn một bình, mua nhiều còn được giảm giá một nửa... Chỉ vật này thôi, dám nói hàng mấy trăm lượng bạc?

Trong lòng khinh thường nhưng không biểu lộ trên mặt, cười khan nói: "Ta muốn xem vật bên trong, rồi định giá sao…"

Nói xong, nàng tiện tay mở nắp bình, một cỗ linh khí nồng đậm theo miệng bình bay lên.

Sắc mặt lãnh đạm vốn không thèm quan tâm, trong nháy mắt đã đông cứng lại, đồng tử co rút, Tống Duyệt không thể tự chủ mà run rẩy: "Vị tiên sinh này, vật trong đây…"

Hứa Hồng: "Tăng Khí dịch!"

Bùm!

Chiếc ghế sau lưng Tống Duyệt ngã xuống, nàng bị dọa đến vội vàng đậy nắp bình lại, sợ phí phạm dược lực: "Tiên sinh, ta đi gọi chủ quản ngay, ngài đợi một chút..."

Hứa Hồng nghi hoặc nỏi: "Ngươi không thể làm chủ sao?"

"Ta... Ta không dám!"

Khuôn mặt nàng hơi đỏ lên, Tống Duyệt hận không thể chui xuống kẽ đất.

Giao dịch mấy trăm lượng, nàng có thể làm chủ, nhưng giới hạn trong những vật không quan trọng… Vật này nàng nào dám làm chủ!

Đồ vật chỉ Đan Dược Sư mới làm được, Nhất Khí Các dựa vào thứ này, sắp đánh đổ bọn họ rồi…

Không dám nói nhảm, Tống Duyệt vội vã chạy vào phòng trong, một lúc sau, nàng dẫn theo một nam tử trung niên và một lão giả, thần sắc hai người tràn đầy khó tin nhanh chân đi đến.

Tống Duyệt giới thiệu: "Tiên sinh, vị này là Các Chủ, còn vị này là Hồ Vĩnh đại sư phụ trách giám định!"

"Các chủ?"

Hứa Hồng kinh ngạc nhìn thoáng qua người trung niên.

Sinh ý nhỏ như vậy, còn tưởng chỉ cần chủ quản thì đủ rồi, không ngờ mời đến cả Các Chủ.

Nhẹ gật đầu, Các Chủ mỉm cười, nói: "Tiên sinh, chúng ta có thể xem Tăng Khí Dịch trong bình không?"

Hứa Hồng: "Dược!"

Các Chủ nhẹ nhàng thở một hơi, ra hiệu cho lão giả bên cạnh.

Hồ Vĩnh đại sư đeo bao tay, thận trọng mở nắp bình ngọc, nhẹ nhàng đổ một giọt, nhỏ vào dụng cụ đặc biệt để trước mặt, sau,một khắc một đạo chân nguyên theo đầu ngón tay đi vào trong đó.

Ban đầu, lão mặc dù hiếu kỳ, nhưng không quá quan tâm, làm đại sư giám định, thực sự thấy nhiều bảo bối lắm, cho dù đối thủ bán Tăng Khí Dịch, Tử Dương Các từng âm thầm mua lấy nghiên cứu nó.

Tuy nhiên, khi chân nguyên lưu chuyển trong dược dịch một lúc, sắc mặt lão giả lập tức thay đổi, kích động đến mức đỏ bừng lên, hô hấp gấp gáp hơn: "Tăng Khí Dịch thật không sai! Mà... Phẩm chất hình như cao hơn Tăng Khí Dịch của bên Nhất Khí Các đang bán một bậc!"

"Phẩm chất cao hơn một bậc?"

Đồng tử co rụt lại, Các Chủ chợt nghĩ đến một chuyện, thân thể lập tức run rẩy, nội tâm kích động khó mà kiềm chế, nhìn Hứa Hồng chằm chằm, thận trọng hỏi.

"Xin hỏi... Bình dược dịch này, do các hạ luyện chế, hay do người khác nhờ bán?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK