-Đi qua xem một chút! Lại nhịn không được, Trình Ngọc lập tức đi về phía đại điện, đẩy cửa điện ra, thật cẩn thận đi vào. Lúc này, Ô Kim Trầm Hương đã thiêu đốt hầu như không còn, trong không khí cũng không còn khói và mùi vị, nhìn quanh một vòng, lập tức nhìn thấy thiếu niên nằm nghiêng trên giường cách đó không xa, không biết là ngủ thiếp đi, hay là lâm vào hôn mê, không nhúc nhích. Thật cẩn thận đi tới trước mặt, vươn ngón tay đặt trên mạch đập của đối phương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.