"Ta?"
Hứa Hồng suy nghĩ một chút, nói: "Khai Mạch cảnh đỉnh phong."
". . ."
Hứa Ứng im lặng: "Sao ngươi không nói, đã Xuất Thể cảnh?"
Vài ngày trước, mọi người cùng đi săn, tu vi còn bằng đối phương, mặc dù có Tăng Khí dịch trợ giúp, gã thấy, Dưỡng Khí cảnh đã quá cao rồi, Khai Mạch cảnh. . . Còn đỉnh phong, đúng là biết nói dóc.
Thấy thật vất vả nói rõ lí do, lại bị nghi ngờ, Hứa Hồng bất đắc dĩ lắc đầu.
Có đôi khi. . .
Ưu tú, sẽ tịch mịch như thế!
Đây cũng là nguyên nhân hắn không muốn bại lộ thực lực, gia tộc mặc dù đối với hắn rất không tệ, nhưng nhiều người nhiều miệng, lỡ như tiết lộ ra ngoài, gia tộc khác không chừng sẽ tìm cơ hội đánh lén?
Không ai muốn thấy đối thủ mình sinh ra một vị thiên tài!
Đương nhiên, trọng yếu nhất chính là, hắn muốn chờ một cơ hội, một cơ hội thích hợp nhất nói ra, bằng không, vô duyên vô cớ tu vi tăng lên dữ dội, có ngốc cũng sẽ cảm thấy hắn có vấn đề rất lớn.
Đi vào hang núi, Hứa Hồng lấy đan lô ra ngoài, thấy hắn tiện tay biến ra một vật lớn và dược liệu nhiều như thế, Hứa Ứng lại bối rối.
Vị đường ca này, sau lần trước đi săn, tựa hồ trở nên càng thần bí . . .
Bất quá, đối phương không nói, làm tiểu đệ, cũng sẽ không hỏi nhiều.
Hết thảy chuẩn bị thỏa đáng, Hứa Hồng dặn dò nói: "Giống như lần trước, mỗi lần ta thả một gốc dược liệu, ngươi nếm một ngụm. . ."
"Yên tâm đi, không làm khó được ta!"
Hứa Ứng gật đầu, lập tức lấy từ miệng túi ra thìa và bát đã chuẩn bị trước đó.
Thuần thục làm cho người đau lòng.
Nhóm lửa lô hỏa, Hứa Hồng lấy ra dược liệu, từng cây ném vào lô đỉnh, mỗi khi ném một gốc, liền nhìn đối phương.
Hứa Ứng tự giác múc một muỗng, nuốt xuống.
Bổ sung dinh dưỡng, tuổi thọ: + 0.1, + 0.1
Độc tố xâm nhập, tuổi thọ: -10, -20. . .
"Không đúng, cây thuốc này không thích hợp!"
Nói thầm một tiếng, lại ném vào một gốc, sau một khắc, tuổi thọ Hứa Ứng giảm càng lợi hại hơn.
Một lát sau, vẻ mặt trở nên xanh lét.
Hứa Hồng bừng tỉnh đại ngộ: "Gốc này hẳn là Lục Oánh thảo, ta còn tưởng là gốc màu xanh lá kia, không ngờ đúng là lá cây màu tím, cánh hoa màu lam nhạt, chủ quan. . ."
"? ? ?" Hứa Ứng ngây người.
Đại ca, dược liệu ngươi cũng không biết rõ, lại chạy đi luyện dược. . . Nghiêm túc sao?
Một mặt u oán, lại không dám nói ra, đành phải tiếp tục.
Sau hai canh giờ.
Nôn mửa ba lần, chà máu mũi bốn lần, đi đại tiện bảy hồi, Hứa Ứng uể oải nhìn về phía đường ca.
"Xong chưa?"
Lúc này, miệng của gã đã sưng tựa như lạp xưởng hun khói, nhìn rất thê thảm.
"Còn kém một chút. . ." Hứa Hồng lắc đầu.
Không hổ là dược dịch cao cấp hơn, lần này luyện chế khó hơn nhiều so với Tăng Khí dịch lần trước, nhất là có bốn cây dược liệu, bất luận thêm vào thế nào cũng cảm thấy hoàn toàn không hợp.
"Nếu đối phương có thể thêm vào, ta cũng làm được!"
Ôm ý nghĩ này, hắn liên tục tiêu hao 25 phần dược liệu, lúc này mới dần dần tìm ra phương pháp, bất quá vẫn không thành công.
Hốc mắt Hứa Ứng ửng hồng: "Ta sắp không chịu nổi. . ."
Bị Hổ Văn thanh mãng siết quanh cũng không thấy thảm như vậy. . .
Lúc này mới chú ý tới bộ dạng đường đệ, Hứa Hồng giật nảy mình, Trường Sinh đồ thoáng qua trong đầu.
Hứa Ứng: Nhi tử Đại trưởng lão Hứa Thiên Phong.
Tu vi: Võ giả tứ trọng đỉnh phong.
Tuổi thọ: 16 năm/ 72 năm.
Công pháp: Kim Đỉnh quyết, Hứa gia Luyện Khí quyết, Hổ Hành quyền (đại thành).
Trước đó chỉ chú ý dòng chữ, không nhìn kỹ thuộc tính gã, không ngờ ngắn ngủi hai canh giờ, vị đường đệ này đã giảm bớt 6 năm tuổi thọ, khó trách không ngừng thổ huyết.
"Thực lực vẫn quá yếu, nếu có thể đi đến Dưỡng Khí cảnh, đoán chừng độc tính dược liệu sẽ ảnh hưởng không lớn như vậy . . ."
Năng lực người kháng độc tỉ lệ thuận với thực lực, tu vi càng cao, năng lực kháng độc càng mạnh.
Hứa Ứng chỉ có Linh Cốc cảnh đỉnh phong, còn chưa hình thành chân khí, lại thêm năm năm phần dược liệu, dược tính vốn rất lớn, dưới xung đột kịch liệt, xuất hiện loại tình huống này cũng là chuyện đương nhiên.
"Có thể nghĩ biện pháp khác, khiến cho hắn tăng cao tu vi. . ."
Trong lòng hơi động, nhớ tới đêm qua phụ thân giúp hắn vận công.
Chính mình mặc dù không tu luyện Kim Đỉnh quyết, nhưng biết đường lối vận công, mượn nhờ Thanh Đế Trường Sinh Công tu luyện ra được chân khí, có lẽ giúp được vị đường đệ này.
Tình huống đối phương hiện tại, tạm thời không thể thí nghiệm thuốc, không chần chờ lâu, Hứa Hồng đi tới trước mặt, tiện tay lấy ra Tăng Khí dịch phụ thân cho, đưa tới.
"Uống hết toàn bộ, sau đó. . . Vận chuyển Kim Đỉnh quyết, trùng kích Dưỡng Khí cảnh!"
Gật gật đầu, Hứa Ứng dựa theo phân phó đi làm, Kim Đỉnh quyết vừa mới vận chuyển, liền thấy sau lưng có một đạo chân nguyên, tiến vào trong cơ thể.
Cỗ chân khí này tinh thuần vô cùng, cho người ta một loại cảm giác ôn nhuận, trước đó tắc nghẽn, không thể quán thông kinh mạch, mới tiếp xúc, trực tiếp ầm ầm mở ra, căn bản không ngăn cản được chút nào.
Hứa Ứng trợn tròn mắt.
Làm sao cảm giác. . . Chân khí Hồng Ca còn muốnthuần hậu hơn phụ thân?
Chẳng lẽ, lúc trước hắn nói là sự thật? Đã đạt đến Khai Mạch cảnh đỉnh phong?
Đang khiếp sợ, bên tai bỗng vang lên lời nói của đối phương: "Chớ suy nghĩ lung tung, nhanh trùng kích cửa ải Dưỡng Khí cảnh, thối luyện linh lực trong cơ thể!"
Vẻ mặt ngưng tụ, Hứa Ứng vội vàng vận chuyển lực lượng.
Ầm.
Sau một khắc, toàn thân một hồi run rẩy, một đạo chân khí lăng không hội tụ ra.
Võ giả ngũ trọng, Dưỡng Khí cảnh!
Cảm thụ chân nguyên đi nhanh khắp toàn thân, Hứa Ứng tràn đầy xúc động.
Dựa theo tu luyện bình thường, nhanh nhất phải một năm, mới có thể đả thông hết thảy kinh mạch, chắt lọc linh khí thành chân nguyên. . . Kết quả dưới đối phương trợ giúp, không đến nửa canh giờ đã hoàn thành. . .
Quá nhanh
Dược này . . . Uống có giá trị!
Hồng Ca, huynh chờ một lát, ta còn có thể làm ba chén lớn!
"Tiếp tục!"
Thấy gã đột phá, Hứa Hồng nhẹ nhàng thở ra.
Hứa Ứng xúc động.
Mặc dù miệng vẫn còn sưng, nhưng tinh khí thần lại tốt lên rất nhiều, lấy ra cái thìa tiếp tục uống.
Lại qua một canh giờ.
Hứa Hồng mới ngừng lại.
Công phu không phụ lòng người, qua hơn ba canh giờ nỗ lực, cuối cùng dùng bốn cây dược liệu hợp lý nhất đưa vào, từ đó luyện chế Bổ Khí dịch thành công!
Múc ra một muỗng, đổ vào trong miệng.
Bổ sung dinh dưỡng, tuổi thọ: +10, +10. . .
Giống Tăng Khí dịch trước đó, hiệu quả gấp hai đối phương.
Tiếp tục khai lò, lại luyện chế ra mười phần, lúc này mới ngừng lại, sau đó lấy ra ba phần, đưa cho đường đệ: "Tu vi ngươi hiện tại, mỗi ngày ba giọt là đủ rồi, không nên quá nhiều."
Không phải hắn hẹp hòi, mà là Bổ Khí dịch trợ giúp hắn cực lớn, thực lực đối phương hiện tại, cho quá nhiều, ngược lại không có bất cứ ý nghĩa gì.
Liên tục gật đầu, Hứa Ứng đổ ra một giọt uống vào.
Đau đớn trên người cùng với tổn thương quả nhiên giảm bớt đi.
Biết tu vi đối phương tăng nhiều, lại có nhiều linh dịch lợi hại như vậy, khôi phục tuổi thọ, chẳng qua là vấn đề thời gian, Hứa Hồng không nói thêm gì, tiếp tục luyện chế.
Trước đó mỗi lần luyện chế một phần, hiện tại thử một lần mười phần!
Có kinh nghiệm trước đó, lần này dùng không đến nửa canh giờ đã triệt để thành công.
Rất nhanh, luyện chế hết dược liệu còn lại, có tới 60 bình, nói cách khác, chỉ phí phạm 40 phần dược liệu đã nghiên cứu ra phương pháp phối chế Bổ Khí dịch.
"Có lẽ có thể trùng kích cửu mạch, thậm chí. . . Xuất thể cảnh!"
Dược dịch này, tự nhiên là để cho mình sử dụng, sẽ không cho Tử Dương các!
100 phần dược liệu đến cùng tiêu hao nhiều ít, mới phối chế thành công, còn không phải mình định đoạt sao?
Thu đan lô vào chiếc nhẫn, chỉ thấy Hứa Ứng một mặt xoắn xuýt nhìn lại: "Hồng Ca, nếu như, ta nói nếu như. . . Ta bắt con thỏ hoang tới thí nghiệm thuốc, có phải cũng có thể đưa đến hiệu quả giống vậy không?"
". . ."
Hứa Hồng trầm mặc.
Đi ra sơn động, hai người mới phát hiện, trời đã sắp sáng!
Vì phối chế dược dịch, vậy mà tiêu hao suốt cả đêm qua.
Hứa Hồng nhìn về phía Trường Sinh đồ, quả nhiên phát hiện, bởi vì đột phá bát mạch, vừa mới tấn thăng đến 1562 ngày thọ, vậy mà đã giảm bớt đến 1552 ngày!
Một đêm không ngủ, vậy mà tiêu hao ròng rã 10 ngày. . .
Quả nhiên, thức đêm chính là khắc tinh lớn nhất của dưỡng sinh.
Từ khi thề, không có ngày nào ngủ trước 12 giờ đêm. . . Đúng là nghiệp chướng.
"Hôm nay không tính thức đêm, chẳng qua là. . . Đảo giờ thôi!"
Bản thân an ủi một lát, cảm giác tội lỗi torng lòng mới giảm bớt không ít.
Hai người một đường tiềm hành, vừa trở lại chỗ ở, chỉ thấy từng vị tộc nhân đang vội vã chạy về hướng sân luyện võ.
"Xảy ra chuyện gì?" Hứa Hồng nghi hoặc.
Kịp phản ứng, Hứa Ứng vỗ trán một cái: "Hình như. . . Hôm nay là ngày tử đệ tộc nội khiêu chiến thi đấu!"
Hứa Hồng sững sờ, lập tức nghĩ tới.
Có vẻ như Hứa Chính và phụ thân đã nói với hắn, có thi đấu khiêu chiến giữa tử đệ gia tộc, chọn ra ứng cử viên, tham gia chiêu sinh Hồng Vũ học viện . . .
Vậy mà quên là ngày hôm nay.