Mục lục
Trường Sinh Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy Hứa Thiên Lâm đích thân đến, Ngụy Tử Dương không dám sơ suất, vội vàng nghênh đón.

"Hứa tộc trưởng, mời đi bên này!"

Tử Dương Các chủ yếu buôn bán, mặc dù cơ nghiệp lớn, địa vị không thấp, nhưng so với tam đại gia tộc vẫn còn kém xa, cùng lắm coi như thế lực nhị lưu.

Huống chi, tu vi của Hứa Thiên Lâm đã sớm đạt đến Xuất Thể đỉnh phong, toàn bộ Tể Nguyên Thành, xếp trong hàng ngũ đứng đầu.

Sau khi khách quý đã yên vị, Ngụy Tử Dương áy náy nói: "Thật xin lỗi, hôm qua Hứa đan sư rời đi, đến nay vẫn chưa trở lại, không biết khi nào thì đến. Phiền Hứa tộc trưởng ngồi chờ rồi, nếu không thì… Ngài về trước, khi nào Hứa đan sư đến, ta sẽ phái người đến báo."

"Không sao!"

Hứa Thiên Lâm mỉm cười: "Hôm nay ta không bận, vậy ngồi chờ một lát!"

Thấy y khăng khăng muốn chờ, Ngụy Tử Dương mặc dù kinh ngạc, vẫn gật đầu không nói nhiều lời, bồi tiếp chuyện phiếm một hồi, lúc này nhìn thấy chủ quản vội vã từ xa chạy đến, khuôn mặt khó coi.

Thấy bộ dáng chủ quản hốt hoảng, Ngụy Tử Dương biết nhất định đã phát sinh chuyện, lập tức cáo lỗi Hứa Thiên Lâm, sau đó nhấc chân rời đi: "Làm sao vậy?"

Chủ quản lo lắng nói: "Các chủ, Nhất Khí Các bên kia đột nhiên bán dược dịch mới, nghe nói bọn họ bán Bổ Khí Dịch, bọn họ còn nói thứ này hiệu quả gấp năm lần Tăng Khí Dịch, đối với Võ Giả ngũ trọng, thậm chí cường giả lục trọng, đều có hiệu quả, vừa bày bán lập tức cướp hơn phân nửa khách cũ của chúng ta..."

"Bổ Khí Dịch?" Ngụy Tử Dương chấn động.

Tăng Khí Dịch thật sự không tệ, nhiều người săn đón, cung không đủ cầu. Nhưng tác dụng của nó giới hạn tại Thối Thể cảnh, Linh Cốc cảnh... Dưỡng Khí cảnh sử dụng thì hiệu dụng bình thường, nói cách khác nó chỉ để cho thế hệ hậu bối sử dụng, tu vi càng cao hiệu dụng càng giảm.

Bởi vậy các gia tộc lớn, các thế lực lớn xuất tiền mua sắm, hầu hết chỉ vì hậu bối trong tộc.

Bây giờ đối phương bán Bổ Khí Dịch, ngay cả Võ Giả lục trọng cũng nhận lợi ít không nhỏ, không cần nghĩ cũng biết, tất nhiên dẫn tới nhiều người điên cuồng hơn!

Dù sao đi đến Võ Giả lục trọng, trở thành trụ cột trong gia tộc, có tiền có quyền, trước kia thiếu tài nguyên, tu vi không cách nào tiến bộ. Bây giờ cơ hội đến, ai muốn bỏ qua chứ?

Có thứ này tọa trấn, Tăng Khí dịch làm phụ, trong nháy mắt đánh bọn hắn trở tay không kịp.

"Hứa đan sư chưa tới sao?"

Trong chốc lát đã suy nghĩ rõ ràng, Ngụy Tử Dương vội vàng hỏi.

Chủ quản lắc đầu: "Ta đã phái người đến cửa Thương Hội chờ, nhưng Hứa đan sư vẫn chưa đến…"

Ngụy Tử Dương tái mặt.

Biết càng sốt ruột càng phiền toái, trầm tư một lát, dặn dò: "Nghĩ biện pháp mua một phần Bổ Khí Dịch! Xem hiệu quả của nó thế nào."

"Vâng!"

Chủ quản quay người rời đi.

Mặc dù hai bên cạnh tranh, nhưng chỉ cần bên kia bán, nhất định có phương pháp mua được.

Thời gian không dài, chủ quản cầm một bình dược dịch đi đến trước mặt, bề ngoài không khác Tăng Khí Dịch bao nhiêu.

Hồ Vĩnh đại sư lấy một giọt đặt lên lòng bàn tay, dò xét một phen, sắc mặt nghiêm túc gật đầu: "Dược lực rất mạnh, bọn họ nói không sai…"

Biết Nhất Khí Các không nói láo, chủ quản lo lắng: "Các chủ, làm sao bây giờ?"

Ngụy Tử Dương nói: "Chờ đi! Chờ Hứa đan sư đến! Nếu hắn luyện được thứ này, Tử Dương Các sẽ được cứu, còn không thì… Chờ đóng cửa đi!"

Chủ quản, Hồ Vĩnh đại sư nghe vậy thì yên lặng.

Thương trường như chiến trường, chỉ cần sơ sẩy một chút, có thể thua cả bàn, không còn chút may mắn nào.

Mọi người hi vọng chờ Hứa đan sư xuất hiện, thương nghị đối sách, kết quả... Một mực chờ đến trời tối, Hứa đan sư vẫn chưa đến, giống như biến mất trong hư không.

"Chẳng lẽ… Hắn nghe Nhất Khí Các bán Bổ Khí Dịch, bản thân lại không thể luyện chế, nên cố ý trốn tránh không xuất hiện?" Giọng nói run run của chủ quản vang lên.

Hồ Vĩnh đại sư tiếp lời: "Thủ đoạn luyện chế Bổ Khí Dịch thật sự rất cao minh, dược lực sắp đuổi kịp đan dược rồi, thực lực không đủ, khó mà luyện thành, làm người ta e ngại, cũng bình thường..."

Ngụy Tử Dương trầm mặc.

Nói những lời như vậy, bởi vì không tin đối phương, nhưng... Ngày thường buổi trưa đã đến, vì sao hôm nay đến bây giờ còn chưa xuất hiện?

Chẳng lẽ hắn thật sự e ngại, không dám xuất hiện!

Nếu đúng thế, chuyện nợ tiền nhỏ thôi, quan trọng hơn… Tia hy vọng cuối cùng vụt tắt!

"Ta không phủ nhận nhân phẩm Hứa đan sư không tệ, kỹ thuật luyện dược cũng rất tốt, nhưng… Không biết luyện chế thì không biết luyện chế, hắn hẳn phải biết chúng ta đang đợi chứ, lại cứ như vậy vô duyên vô cớ biến mất..."

Chủ quản tiếp tục nói.

"Đủ rồi!"

Ngụy Tử Dương hơi khó chịu, vừa định mắng chủ quản, lại đột nhiên sửng sốt: "Chờ đã? Đúng rồi, chúng ta... Hình như quên một chuyện quan trọng?"

"Chuyện quan trọng…" Nghe Các Chủ nhắc đến, hai mắt của chủ quản đột nhiên trợn tròn.

Lúc này Ngụy Tử Dương kịp thời phản ứng, vỗ lên trán: "Nguy rồi, Hứa tộc trưởng!"

Vị Hứa tộc trưởng kia, buổi trưa đã đến đây, sau đó xuất hiện chuyện Bổ Khí Dịch, làm bọn hắn lo lắng không thôi, rồi hoàn toàn quên mất đối phương...

Chẳng phải nói Tử Dương Các bọn hắn, ném vị cường giả Xuất Thể Cảnh vào trong phòng khách, chờ đợi ròng rã một buổi chiều? Ngay cả chén nước còn không có mà uống?

Không xong!

Vội vàng vào phòng khách, Ngụy Tử Dương quả nhiên thấy Hứa Thiên Lâm hơi tái mặt rồi.

Tộc trưởng bị người ta bỏ mặc…

Ngụy Tử Dương tràn đầy áy náy, chắp tay nói: "Hứa... Hứa tộc trưởng thật xin lỗi, Hứa đan sư... Đến bây giờ còn chưa xuất hiện, Hứa tộc trưởng về trước đi!"

"Còn chưa đến sao?" Hứa Thiên Lâm nhướng mày.

Bất kể nói thế nào, một nhât vật đỉnh phong như y… Đợi ba, bốn canh giờ, không thấy một bóng người.

Vị Hứa Giang này, có phải quá ngạo mạn rồi không?

Không sai, ngạo mạn vô lễ!

"Hôm nay lỗi của chúng ta, Tử Dương Các nguyện bồi thường ba bình Tăng Khí Dịch, biểu đạt thành ý..."

Ngụy Tử Dương vội vàng đưa ba bình ngọc đến.

Dù sao bọn hắn không thể đắc tội Hứa gia.

Hứa Thiên Lâm không nhận, mà lắc đầu nói: "Chuyện này không liên quan đến Tử Dương Các… Kỳ thật lần này ta đến đây, muốn hợp tác với quý các, mua thêm một ít Tăng Khí Dịch..."

Ngụy Tử Dương lắc đầu: "Chuyện đó, phải đợi Hứa đan sư đến quyết định!"

Đối phương không xuất hiện, Tử Dương Các phải sập tiệm… Đến lúc đó cái gọi hợp tác đã vô nghĩa, không cần thiết vì một số lợi nhỏ, mà đắc tội tam đại gia tộc.

"Thôi được!"

Thấy Ngụy Tử Dương nói vậy, Hứa Thiên Lâm không dây dưa nữa, ôm quyền nói: "Vậy ta đi trước, còn phải làm phiền Ngụy các chủ, nói cho Hứa đan sư một tiếng, hai ngày sau ta lại đến bái phỏng..."

"Được!"

Ngụy Tử Dương gật đầu, cuối cùng vẫn đưa ba bình Tăng Khí Dịch qua.

Dù thế nào đi nữa, mình đã quên người ta…

Trưởng lão thì không cần e ngại, nhưng không thể đắc tộc trưởng.

Rời khỏi Tử Dương Các, Hứa Thiên Lâm không còn chút tâm tình nào, nổi giận về đến gia tộc.

Đám trưởng lão biết y đi tìm vị Đan Dược Sư kia, thương nghị chuyện mua Tăng Khí Dịch. Khi nghe Hứa Thiên Lâm đợi cả một buổi chiều, không nhìn thấy một bóng người, tất cả đồng dạng đều tức giận.

"Vốn cảm thấy hắn cùng họ, thật sự may mắn. Phi, người vô lễ như vậy, xứng họ Hứa sao?"

"Các ngươi nói, có lẽ hắn bận việc thật, không kịp đến Tử Dương Các?"

"Đường đường Đan Dược Sư, sao lại chậm trễ như vậy? Rõ ràng nghe tộc trưởng đến, cố ý trốn tránh không gặp!"

"Quá kiêu ngạo, quá phách lối!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK