"Vậy... Khi nào ngươi có thể đến đây?" Vẻ mặt Hạ Uyên chờ mong nhìn qua. Biết Thất tinh mộc thọ văn, có thể giúp lão trị liệu thương thế, cảm giác không thể đợi được một ngày. Nếu không phải vừa rồi lúc cưỡi yêu thú phi hành tới đây ngủ thiếp đi, tên kia lại bay sai đường, khẳng định buổi sáng đã đến... Ai, con yêu thú rác rưởi này, lớn tuổi rồi, cảm giác phương hướng quá kém, lần sau còn bay sai sẽ giết ăn thịt! "Ngày mai đi!” Ngô Nguyệt khoát tay áo: "Hiện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.