Thật đúng là nhà tư bản.
Thư Vãn biết nhiều lời vô ích, cũng im lặng, lạnh giọng trả lời: “Hy vọng đến lúc đó Ninh tổng đừng nuốt lời nữa.”
Ninh Uyển khoanh tay trước ngực, cho cô một ánh mắt yên tâm: “Tôi luôn giữ lời.”
Thư Vãn lười so đo với cô, một lần nữa xoay người, đi ra ngoài.
Triệu Du thấy cô trở lại văn phòng, âm dương quái khí nói: “Có vài người thủ đoạn lợi hại, chiêu đãi đối tác là có thể dễ dàng tóm được người ta, lần này thậm chí ngay cả tổng giám đốc Cố thị cũng tóm được, nhưng mới có một ngày, đã bò lên giường người ta, còn bị người ta chụp ảnh tung khắp nơi, thật sự là không biết xấu hổ.”
Đồng nghiệp Lâm Lâm bên cạnh nghe vậy, cũng dùng ánh mắt ghen tị nhìn cô một cái: “Dáng người cô ấy rất đẹp, các tổng giám đốc đều thích cô ấy.”
Triệu Du cười lạnh một tiếng: “Đẹp ở chỗ nào, không phải do người ta chơi đùa, bằng không sao có thể có dáng người đẹp như vậy?”
Lâm Lâm cũng cười khẽ theo: “Đúng vậy, không chỉ có dáng người tốt, làn da cũng rất trơn bóng, xem ra ăn nằm với đàn ông nhiều cũng có chút tác dụng.”
Triệu Du nhìn chằm chằm Thư Vãn đi tới, cười nhạo không thôi: “Người có tiền đều đụng vào, còn không biết cô ta đã nuốt bao nhiêu tiền rồi…”
Cô ta còn chưa nói xong, trên mặt đã bị Thư Vãn giội một ly nước lạnh.
Triệu Du cả người bị giội ướt, nhất thời tức giận đến phát run.
Cô ta đập bàn, đứng dậy chỉ vào Thư Vãn chửi ầm lên, “Đồ đê tiện, dám hắt nước tôi, cô có tin tôi…!”
Không đợi cô ta mắng xong, Thư Vãn lại cầm một ly nước, hắt lên mặt cô ta.
Triệu Du không nghĩ tới cô hắt một ly, lại còn dám hắt thêm một ly, nhất thời ngây ngẩn cả người.
Toàn bộ văn phòng tổng giám đốc, không chỉ Triệu Du ngây ngẩn cả người, những người xem náo nhiệt bên cạnh cũng ngây ngẩn cả người.
Thư Vãn không để ý ánh mắt của những người khác, lạnh lùng nhìn Triệu Du: “Bình thường cô ở trước mặt đồng nghiệp nói nhảm còn chưa tính, vậy mà còn chạy đến trước mặt Ninh tổng nói hươu nói vượn, đừng có khinh người quá đáng!”
Cô nói xong, cầm lấy ly nước trong tay, quơ quơ trước mặt Triệu Du: “Cô nên cảm thấy may mắn, tôi chỉ giội nước không phải axit sulfuric, nếu không khuôn mặt già nua của cô sẽ bị phế.”
Triệu Du nghe được hai chữ axit sulfuric, sợ tới mức cả người run rẩy, những lời chửi rủa định nói nhất thời nghẹn ở cổ họng.
Thư Vãn dời tầm mắt, ngược lại quét về phía Lâm Lâm núp ở một bên: “Cô bồi nhiều ông già như vậy, chẳng lẽ không rõ sao?”
Lâm Lâm không nghĩ tới Thư Dạ sẽ vạch trần chuyện riêng tư của cô trước mặt mọi người, lúc này liền nổi giận: “Cô có ý gì?!”
Thư Vãn lạnh lùng nhìn cô: “Triệu Du đã sớm đem chút bản lĩnh này của cô nói cho tất cả mọi người, không cần tôi lại giải thích cho cô chứ?”
Lâm Lâm nghiêng đầu nhìn Triệu Du, vẻ mặt không thể tin: “Tôi coi cô là bạn! Tại sao cô lại bán đứng tôi?!”