Nói rõ ra thì anh ta đã nhìn thấy tin nhắn cô gửi, nếu giờ cô thu hồi tin nhắn ngược lại có vẻ có chút giấu đầu hở đuôi. Cô cứ dứt khoát để như vậy đi.
[Tôi có bị điên mới buông tha cho cô.]
Nhưng vài giây sau, đối phương liền gửi tin nhắn tới.
Thư Vãn thấy những lời này có chút sửng sốt, Dạ tiên sinh không buông được cô?
Khi cô cân nhắc phải trả lời anh ta như thế nào, anh ta lại nhanh chóng gửi thêm một tin nhắn tới.
[Tôi từng nghĩ sẽ buông tha cho cô, nhưng tôi rất nhớ cô. Mỗi ngày mỗi giờ mỗi khắc, tôi đều nghĩ đến cô. Đến gặp tôi được không?]
Câu nói này, mang theo ngữ khí khẩn cầu.
Thư Vãn cảm thấy bệnh của anh ta thật không nhẹ, sao anh ta lại nói ra những lời như vậy?
Một tên cưỡng gian làm sao có thể sẽ nhớ cô, tám phần là nhớ cơ thể của cô.
Quý Tư Hàn từng nói cơ thể của cô tựa như cây thuốc phiện, sau khi chạm qua một lần sẽ nghiện.
Dạ tiên sinh này, đại khái cũng giống như Quý Tư Hàn.
Thư Vãn thở dài, trả lời: “Dạ tiên sinh, mấy ngày gần đây tôi có kinh nguyệt, thật sự không được.”
Cô ôm ý nghĩ có thể kéo dài vài ngày là tốt nhất.
Sam Sam thấy cô cất điện thoại đi, dịu dàng nở nụ cười: “Bạn trai mới của cậu sao?”
Thư Vãn sửng sốt, lúc này mới nhớ tới lúc trước vì không muốn cho Sam Sam biết mình bị người khác đối xử thô bạo. Cô nói dối nói với cô bạn thân rằng mình đã tìm một đối tượng thích hợp để bàn chuyện hôn nhân.
Lời nói dối không thu lại được, cô chỉ có thể xấu hổ gật đầu: “Ừ.”
Sam Sam ngược lại không phát hiện ra sự khác thường, vẻ mặt chờ mong hỏi: “Khi nào thì mang về cho tớ gặp đây?”
Lỗ tai Thư Vãn đỏ bừng, ngượng ngùng nói: “Sam Sam, tớ… thật ra anh ấy…”
Phải giải thích thế nào đây, nếu Sam Sam biết cô từng bị Dạ tiên sinh ức hiếp, nhất định Sam Sam sẽ nổi giận và đi tìm Dạ tiên sinh tính sổ.
Giống như năm đó sau khi biết được cô bị Tống Tư Việt đạp hai cước, Sam Sam cũng đã xắn tay áo lên định mua vé suốt đêm đi tới thủ đô làm thịt Tống Tư Việt.
Hại cô lúc ấy cũng không dám nói cho Sam Sam biết. Sau khi bị đạp hai cước vào ngực dẫn đến tim bị suy kiệt, cô không dám nói cho Sam Sam biết nên vẫn giấu diếm đến bây giờ
Thấy Thư Vãn ấp a ấp úng, đáy mắt Sam Sam không khỏi toát ra vẻ lo lắng: “Không phải anh ấy cũng giống Quý Tư Hàn chứ, không muốn kết hôn với cậu mà chỉ muốn chiều chuộng cậu thôi?”
Thư Vãn vội vàng lắc đầu: “Không phải.”
Sam Sam nhíu mày: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Thư Vãn thở dài, không giấu nổi nữa cô chỉ có thể thành thật khai báo với Sam Sam.
Sam Sam nghe xong, thắng gấp một cái dừng xe ở ven đường.
“Cậu nói cái gì?!”
“Cậu đã nhận được gì từ một người lạ?”