Người đàn ông trước mắt này căn bản không phải thiếu gia ăn chơi trác táng của gia tộc nào đó, mà là một tên giết người không chớp mắt!
Nhưng mà, Lâm Trạch Thần không nghĩ tới đây chỉ là khởi đầu.
“Tiên sinh.”
Tên vệ sĩ vừa chém ngón tay Lâm Trạch Thần xong, cung kính đưa dao trả lại cho người đàn ông.
Người đàn ông nhận con dao, lấy khăn tay ra, nhẹ nhàng lau vết máu trên đó.
Ngay sau đó, anh ta chậm rãi bước đôi chân dài của mình đi về phía Lâm Trạch Thần.
Nhìn thân hình cao lớn đi về phía mình, Lâm Trạch Thần sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.
“Anh…… anh rốt cuộc là ai? Tại sao lại hạ thủ với tôi?!”
Không sai, Lâm Trạch Thần dùng rất nhiều thủ đoạn tàn nhẫn, ngủ với rất nhiều phụ nữ.
Nhưng phụ nữ anh ta chơi đều không có bối cảnh gì, những phụ nữ đó không thể nào có người chống lưng được.
Người này nhất định là có thù oán với Lâm gia, mới tới tìm anh ta trả thù!
Người đàn ông không đáp lại, chỉ đi thẳng đến gần anh ta, Lâm Trạch Thần thấy thế, ôm chặt ngón tay, vội vàng lui về phía sau.
Nhưng chỉ lui được vài bước, đã có mấy vệ sĩ mặc đồng phục màu đen, trên cà vạt có khắc ký hiệu ‘S’ chặn đường đi của anh ta.
Lâm Trạch Thần không thể lùi thêm nữa, chỉ có thể đối diện với người đàn ông đeo mặt nạ kim đồng kia.
“Anh đã chặt đứt một ngón tay của tôi, rốt cuộc còn muốn làm gì nữa?!”
Lâm Trạch Thần lớn như vậy, đây là lần đầu tiên bị người ta chặt đứt ngón tay!
Là anh ta sơ suất, sốt ruột đến Quý thị sửa hợp đồng, ngay cả vệ sĩ cũng quên mang theo.
Bằng không bây giờ còn có thể cùng đối phương chiến đấu một phen, nhưng hiện tại chỉ có mình anh ta lẻ loi đối mặt với đám sài lang ác báo này.
Mặc kệ người đàn ông này muốn làm cái gì, chờ anh ta chạy trốn được, thù này anh ta nhất định sẽ báo!
Lâm Trạch Thần nghĩ bản thân còn có thể chạy thoát, còn người đàn ông kia thì cho rằng anh ta phải chết ở chỗ này!
Người đàn ông đưa tay ra hiệu, vệ sĩ chặn sau lưng Lâm Trạch Thần lập tức giơ chân lên, một cước đá vào đầu gối Lâm Trạch Thần.
Hắn bất ngờ không kịp đề phòng liền quỳ xuống đất, hai tay chống trên sàn nhà, dùng phương thức cực kỳ chật vật quỳ lạy trước mặt người đàn ông.
Sự sỉ nhục lớn như vậy, Lâm Trạch Thần tức giận đến mức không để ý được gì, anh ta ngẩng đầu, nghiến răng nghiến lợi, nhìn người đàn ông trước mắt rống giận:
“Khốn nạn, dám đối xử với tao như vậy, chờ tao thoát khỏi đây nhất định sẽ giết mày!”
“A……”
Người đàn ông cười lạnh một tiếng, cũng không nói nhảm với anh ta nữa, cầm lấy dao trong tay cắt đứt gân tay gân chân anh ta.