Cô dự định đi siêu thị để mua một ít đồ rồi đến phòng tân hôn của Sam sam để thăm cô ấy, nhưng khi bước vào tàu điện ngầm cô chợt nhận được điện thoại của A Lan.
“Thư tiểu thư, bên tôi lại có một ít thuốc mới, vừa được nghiên cứu ở bên nước ngoài, hiệu quả cũng rất tốt, cô đến lấy một ít đi.”
A Lan muốn sang đưa cho Thư Vãn, nhưng bệnh viện quá bận rộn, cô ấy không thể đi được.
“Bác sĩ Chu, cảm ơn cô, tôi không sang lấy nữa đâu, cô để lại cho bệnh nhân có nhu cầu đi.”
Thư Vãn khéo léo từ chối, không phải cô không muốn mà là thuốc kia quá đắt, cô muốn tiết kiệm tiền để lại cho Sam Sam.
A Lan dường như nghe ra sự lúng túng của cô, dịu dàng nói: “Tôi không thiếu chút tiền thuốc đó đâu, cô cứ đến đây đi, tôi chờ cô ở bệnh viện.”
Nói xong A Lan liền cúp điện thoại, cũng không cho cô cơ hội từ chối lần thứ hai.
Thư Vãn nhìn màn hình điện thoại tối đen, vẻ mặt đầy rối rắm do dự.
Cô biết A Lan không thiếu tiền thuốc, nhưng cũng không thể cứ lợi dụng A Lan được.
Mấy hộp thuốc lúc trước cô ấy cho, cô còn chưa trả tiền, giờ lại đi lấy thuốc…
Cô đứng ở cửa tàu điện ngầm thở dài, lại sợ A Lan sẽ ở bệnh viện chờ mình, cô bèn cắn răng xoay người lên tàu điện ngầm đi đến bệnh viện.
Vừa mới vào phòng khám của bệnh viện, cô đã nhìn thấy Giang Vũ đỡ một phụ nữ đang mang thai đi về phía khoa phụ sản, sắc mặt Thư Vãn đột nhiên thay đổi.
Cô vội vàng đi theo, tay chân đều run rẩy cả lên, cũng may cô đủ lý trí, không xông lên chất vấn mà lấy điện thoại ra quay lại.
Sau khi quay video xong, cô định gửi cho Sam Sam, nhưng sau khi nhấn chọn video cô lại do dự.
Nếu Sam Sam nhìn thấy video này, sợ rằng cô ấy sẽ không thể chịu nổi…
Thư Vãn cắn răng, buông điện thoại xuống rồi đi về phía Giang Vũ.
Đàn ông không thể vào phòng khám phụ khoa, Giang Vũ sau khi đưa người phụ nữ mang thai đó vào thì đang định đến khu nghỉ ngơi ngồi chờ.
Ai ngờ vừa xoay người, liền đối mặt với ánh mắt u ám của Thư Vãn, anh ta bị dọa cho một phen, lùi vài bước mới ổn định được cơ thể.
“Vãn Vãn, sao cô lại ở đây?”
“Còn anh thì sao? Không phải anh về quê trả nợ rồi sao? Sao anh lại ở đây?”
Đối mặt với lời chất vấn của Thư Vãn, Giang Vũ rõ ràng có hơi hoảng, có lẽ anh ta không ngờ tới Thư Vãn biết chuyện mình về quê.
Nhưng nghĩ đến tình chị em giữa Sam Sam và Thư Vãn, đương nhiên là chuyện gì cô ấy cũng sẽ nói với Thư Vãn, nhưng cũng làm cho Giang Vũ có chút khó chịu.
Bọn họ đã kết hôn rồi, mà Sam Sam còn nói với Thư Vãn về mọi chuyện giữa hai người, khiến anh ta lần nào cũng phải cẩn thận.
Giang Vũ có chút hoảng hốt, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại, mặt không biến sắc giải thích với Thư Vãn.