Mục lục
Người Tình Của Lý Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ôn Hằng thấy em gái nhà mình giận dỗi bỏ đi cũng vội vàng đuổi theo.

Ôn gia náo loạn đến gà bay chó sủa khiến mọi người đều biết.

Bên Thư Vãn thì bị Cố Cảnh Thâm dắt ra khỏi trang viên.

Cố Triết đi lấy xe còn chưa tới, Cố Cảnh Thâm đã dắt cô chờ ở cửa.

Thư Vãn cúi đầu nhìn tay anh ta, làm bộ như không có việc gì, giãy ra.

Khoảnh khắc bàn tay nhỏ bé mềm mại rút ra, đáy mắt Cố Cảnh Thâm chợt lóe lên chút mất mát.



Thư Vãn nghĩ anh ta vừa giúp mình, vẫn nói tiếng cảm ơn: “Cố tổng, cảm ơn anh vừa mới giúp tôi nói chuyện.”

Nghe được giọng nói xa cách khách khí của cô, cảm xúc mất mát của Cố Cảnh Thâm càng sâu sắc.

Anh ta nhìn sườn mặt hơi sưng của Thư Vãn, áy náy nói: “Là tôi làm cô thất vọng, nếu không phải vì tôi, cô cũng sẽ không bị đánh.”

Thư Vãn không thèm để ý nói: “Không sao.”

Một cái tát mà thôi, so với hai cái đạp hắn đạp vào ngực cô không tính là cái gì.

Cố Cảnh Thâm thấy cô không muốn để ý đến mình, thần sắc lại có chút buồn bã.

Lúc anh ta còn muốn nói gì đó với cô thì Cố Triết lái xe tới.

Anh ta chỉ có thể im lặng, mở cửa xe phía sau cho Thư Vãn.

Thư Vãn đầu vẫn có chút choáng váng, trước khi lên xe, thân thể giống như sắp ngã, Cố Cảnh Thâm thấy vậy vội vàng ôm eo cô.

“Thư tiểu thư, cô không sao chứ?”

Thư Vãn lắc đầu, muốn đẩy tay anh ta ra, nhưng anh ta lại không cho ngược lại còn dùng sức kéo eo cô, đỡ cô vào trong xe.

Nhìn chiếc Rolls Royce kia đi xa, người đàn ông trong xe Koenigsegg đang đậu gần dùng sức vò nát đầu thuốc lá đang nghi ngút trong tay.

Dưới ánh sáng âm u, có ánh trăng trắng lạnh, xuyên thấu qua cửa sổ xe chiếu vào, chiếu rọi lên ngũ quan lạnh lùng tinh xảo của người đàn ông. .

||||| Truyện đề cử: Mặt Trăng Trong Vòng Tay Tôi |||||

Đôi mắt lãnh đạm như sứ giả địa ngục, không có chút cảm xúc nào của một người còn sống.

Quý Lương Xuyên ngồi ở ghế sau, không thấy rõ thần sắc của hắn, chỉ cảm thấy hắn dừng ở chỗ này là vì chờ Thư Vãn.

Anh ta có chút tò mò không tự chủ hỏi: “Anh hai vì sao còn chưa đi?”

Đại khái im lặng vài giây, bên trong xe mới vang lên giọng nói lạnh nhạt của người đàn ông: “Chờ Tô Thanh.”

Vừa rồi Tô Thanh nói rơi đồ ở Ôn gia, phải quay lại lấy.

Nhưng Quý Lương Xuyên lại cảm thấy cái cớ này rất nát, Tô Thanh ngồi xe của vệ sĩ trở về là được rồi, hắn không cần phải ở chỗ này chờ một trợ lý chứ?

Tuy rằng trợ lý này lớn lên từ nhỏ với hắn, nhưng chút chuyện nhỏ này, không cần nhiều người chờ ở cái góc xỏ xỉnh này chứ?

Trong lòng Quý Lương Xuyên càng cảm thấy bất an: “Anh hai, không phải anh thật sự thích Thư tiểu thư chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK