Mục lục
Người Tình Của Lý Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn có một nguyên nhân khác là cô đã sắp chết, cô không muốn Quý Tư Hàn nhìn thấy tình trạng thảm hại trước khi chết của cô, quá xấu xí.

Cô nghĩ cho dù sắp chết, cũng phải giữ lại ấn tượng tốt với Quý Tư Hàn, chờ sau này hắn biết…

Nếu sau này hắn còn nhớ đến cô thì cũng chỉ nhớ rõ khuôn mặt xinh đẹp thanh tú của cô, chứ không phải vẻ mặt tiều tuỵ.

Cố Cảnh Thâm nhìn cô, bỗng nhiên cười chua xót.

Nếu như chỉ là thế thân, vậy vì sao sau khi Ninh Uyển trở về hắn còn chạm vào cô?

Hơn nữa còn ở trước mặt anh ta, rõ ràng hắn đang tuyên bố chủ quyền.

Chỉ sợ Quý Tư Hàn chưa bao giờ bày tỏ tình cảm với cô, cho nên cô mới không biết dục vọng chiếm hữu ẩn giấu trong mắt người đàn ông kia điên cuồng như thế nào.

Còn Vãn Vãn của anh ta, mặc dù cho rằng đối phương không yêu cô nhưng cô vẫn yêu hắn, Cố Cảnh Thâm không thể đo được tình yêu này sâu đậm đến mức nào.

Trái tim anh ta như bị kim đâm làm cho cả người anh ta đau đớn, nhưng lại không có cách nào giữ Thư Vãn.

Anh ta siết chặt tay cô, đầu ngón tay cũng run rẩy: “Vãn Vãn, anh ta không yêu em, vậy em có thể buông bỏ anh ta không, cùng anh bắt đầu lại từ đầu được không?”

Cho dù biết Quý Tư Hàn có lòng với Thư Vãn, Cố Cảnh Thâm cũng không muốn nói cho cô biết, mà chỉ muốn Vãn Vãn quay lại bên cạnh mình thôi.

Anh ta không nhớ rõ bắt đầu yêu Thư Vãn từ khi nào, nhưng từ khi anh ta hiểu chuyện là đã yêu cô.

Làm sao có thể nói buông tay là buông tay người mà bản thân đã yêu hơn nửa đời người?

Nhưng Thư Vãn lại đẩy tay Cố Cảnh Thâm ra…

“Tư Việt, cho dù anh không ghét bỏ em, chúng ta cũng không thể bắt đầu lại từ đầu…”

Tống Tư Việt cũng là người đàn ông cô từng yêu, vì thế cô không muốn anh ta nhìn thấy dạng vê thảm hại trước khi chết của mình.

Chỉ có hoàn toàn cắt đứt sạch sẽ thì Tống Tư Việt mới không quá dây dưa và cô cũng có thể yên tâm rời khỏi thế giới này.

“Tư Việt, anh có biết vì sao em lại tới phục vụ anh không? Là Ninh Uyển ép em, nếu không em tuyệt đối sẽ không gặp lại anh.”

“Em đã hoàn toàn buông bỏ anh rồi, hy vọng anh cũng buông bỏ em, trở về Đế Đô quản lý tốt Cố thị đi, đó mới là nhà của anh.”

Thư Vãn nói một hơi, sau đó muốn đẩy cửa xuống, nhưng lại bị Cố Cảnh Thâm ôm lấy từ phía sau.

Anh ta yếu ớt vùi đầu vào cổ cô, nghẹn ngào nói: “Vãn Vãn, anh không bỏ được em, đời này cũng không buông bỏ được, em đừng không cần anh có được không?”

Cố Cảnh Thâm trời sinh tính cố chấp bướng bỉnh, không cao ngạo lạnh lùng như Quý Tư Hàn, không phải nói vài ba câu tàn nhẫn là sẽ xoay người rời đi, muốn đoạn tuyệt sạch sẽ với anh ta, nhất định phải tàn nhẫn thêm một chút.

Thư Vãn hít sâu một hơi, quay đầu lại cắn răng nói: “Cố tổng, anh nghe cho rõ đây, tôi mặc kệ anh có buông hay không, dù sao tôi cũng không yêu anh nữa, bây giờ anh dây dưa với tôi cũng chỉ làm tôi xem thường anh, chán ghét anh hơn thôi.”

Cô gỡ từng ngón đang ôm chặt eo cô, tiếp tục lạnh lùng nói: “Anh cho rằng sau khi anh trai anh đá tôi hai cước, tôi còn có thể làm hòa với anh sao, tôi nói cho anh biết đây là chuyện không thể, hai cước kia chỉ làm cho tôi càng hận anh hơn mà thôi, hơn nữa bởi vì anh không trở về Đế Đô làm tôi bị ép phải phục vụ anh, càng làm cho tôi chán ghét anh…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK