Ôn Lam thấy không đúng, vội vàng chỉ vào Thư Vãn, nói xấu: “Là cô ta mắng em trước, em nhất thời tức giận, mới mất đi lý trí tát cô ta một cái, nếu không phải do cô ta khơi mào em cũng sẽ không làm như vậy, em không có sai!”
Thư Vãn còn đang khiếp sợ Cố Cảnh Thâm lại ra mặt giúp mình đòi công đạo, lại nghe được Ôn Lam trả đũa.
Cô vốn không muốn truy cứu, nhưng Ôn tiểu thư vu khống mình như vậy, cũng tức giận.
Cô vừa định hỏi Ôn Lam, rốt cuộc mình mắng cô cái gì, một giọng nói lạnh như băng bỗng nhiên truyền đến từ phía sau.
“Ôn tiểu thư mấy năm nay đi học ở trường đại học, chính là bản lĩnh đổi trắng thay đen sao?”
Người đàn ông phía sau, mặc âu phục màu đen, đứng dưới ánh đèn vô cùng rạng rỡ.
Thư Vãn nghe được thanh âm của hắn, liền biết là ai, trong lòng cảm kích hắn đứng ra vì mình nói chuyện, nhưng ngay cả đầu cũng không dám quay lại nhìn.
Tầm mắt Quý Tư Hàn như có như không, quét mắt nhìn Cố Cảnh Thâm nắm tay Thư Vãn, thần sắc tối tăm không rõ.
Hắn từ trên bậc thang, chậm rãi đi xuống, đứng vững trước mặt Ôn Lam.
“Vừa rồi lúc Ôn tiểu thư nhục nhã người khác, tôi vừa vặn đi ngang qua.”
Quý Tư Hàn không nể tình chút nào, vạch trần Ôn Lam, khiến mặt Ôn Lam đen thui.
Cô ta còn muốn mở miệng ngụy biện, Quý Tư Hàn lại dùng cặp mắt hoa đào lạnh đến cực hạn kia, nhàn nhạt quét mắt nhìn cô một cái.
Ôn Lam chưa bao giờ nhìn qua ánh mắt đáng sợ như vậy, cho dù ánh mắt của hắn rất đẹp, nhưng thần sắc nơi đó lộ ra đủ để khiến người ta chết cóng.
Cô sợ tới mức lập tức ngậm miệng, sững sờ tại chỗ, động cũng không dám động.
Lúc này Ôn Hằng mới phát hiện em gái nhà mình xảy ra chuyện, vội vàng đẩy đám người ra, vọt tới.
Còn chưa kịp hỏi cô xảy ra chuyện gì, Quý Tư Hàn đã lạnh lùng nhìn anh một cái.
“Ôn gia đúng là gia giáo tốt.”
Quý Tư Hàn bỏ lại những lời này, mang theo một đám vệ sĩ lập tức rời khỏi Ôn gia.
Quý Lương Xuyên ở bên cạnh xem kịch vui, như có điều suy nghĩ, nhìn bóng lưng anh hai nhà mình.
Anh hai nhà anh ta tính tình đạm bạc, chưa bao giờ giúp người không quan trọng nói chuyện.
Lần này lại đứng ra giáo huấn Ôn gia tiểu thư, thật đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Anh ta nhìn Thư Vãn thân mật đứng cùng chỗ với Cố Cảnh Thâm, thần sắc hơi trầm xuống.
Là bởi vì cô, anh hai của anh ta mới phá lệ.
Nhìn không ra, người phụ nữ này còn có chút bản lĩnh, vừa có thể để cho Cố Cảnh Thâm bảo vệ, còn có thể để cho anh hai ra mặt giúp cô.
Quý Lương Xuyên muốn đi qua giáo huấn Thư Vãn, nhưng suy nghĩ kỹ vẫn đành nhịn xuống.
Cho dù là là cô gái mà anh hai anh ta không cần, cũng không tới lượt anh ta lên mặt.
Quý Lương Xuyên xoay người, mang theo trợ lý của mình Chạy theo Quý Tư Hàn.