Đã đến giữa trưa. Ở bên cạnh đại sảnh cư dân chỗ lánh nạn, khoang đào tạo nửa mở, phát ra một âm thanh vừa nghẹn ngào lại nức nở. “Huhuhu, chị ơi, rốt cuộc em cũng sống rồi!” Lúc trước tỉnh lại quá kích động, cái trái đập vào cửa khoang vẫn còn chưa mở hết, Nha Nha xoa xái trán đã đỏ bừng ngồi dậy khỏi khoang hồi sinh. Nhìn thân thể kiêu hãnh cùng làn da mềm mại đối diện trong gương, trong đôi mắt cô chứa đầy nước mắt. Một nửa là đau, một nửa là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.