Nói xong, Triệu Thử bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, ném xuống một câu. - Cậu chờ tôi một lát. Sau đó xoay người chạy vào trong cửa lớn. Không bao lâu sau, anh ta lấy ra một túi muối thô nhỏ, ước chừng chừng ba bốn lạng, nhét vào trong tay Dư Hổ. - Đây là tôi dùng tiền công đổi lấy, thay tôi mang về cho mẹ tôi, cứ nói. Tôi rất ổn, bảo họ không cần phải lo lắng! Tôi sẽ đến thăm họ vào mùa xuân tới! Còn có Dương Nhị Cẩu, anh ta cũng còn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.