Sở Quang nói.
“Ông ta tất nhiên sẽ không biết, tôi cũng không muốn gây phiền phức.”
“Haha, cậu là một người thông minh.”
Rất hài lòng với câu trả lời của Sở Quang, Lister gật gật đầu mỉm cười và tiếp tục nói.
"Tôi có thể trả cho cậu 200 con chip ngay bây giờ, nhưng ... Dù sao thì cậu cũng sẽ đổi những con chip này để lấy những thứ khác. Hay là cậu mua chúng trực tiếp từ tôi, còn có thể tiết kiệm được phí trung gian. Ở đây tôi còn có một số vật tư, tôi có thể giảm giá 20% cho cậu, được không? "
Sở Quang không tin cái gọi là giảm giá 20% nhảm nhí của hắn, dù sao thì anh cũng không thể biết được hàng hóa trên lưng những con bò được bán với giá bao nhiêu ở thành phố Boulder.
Tuy nhiên, chỉ cần anh ta bán nó rẻ hơn so với phố Bethe, thì anh không có lý do nào để từ chối hết.
"Tôi cần vũ khí, cậu có không?"
"Đương nhiên là có, cậu muốn loại nào?"
“Súng.”
“Súng phải không?” Lister sờ cằm. “Một khẩu súng trường nòng sắt 9mm thì sao? Chỉ cần 200 con chip, tôi có thể cho anh thêm 30 viên đạn. Nếu mua đạn riêng, thì 1 chip cho 1 viên. Giá cả này là chắc chắn hợp lý. ”
"Giảm 20%?"
"Nó đã được giảm giá 20% rồi. Nếu cậu chê nó đắt, tất nhiên ở đây tôi có những thứ rẻ tiền hơn, chẳng hạn như khẩu súng lục 100 con chip với cỡ nòng 5mm. Dùng để chống lại những kẻ săn mồi vẫn rất hữu ích, nhưng nó không được khuyến nghị đối phó loài biến dị."
Đã được giảm giá 80% cũng được.
Tôi tin cậu mới là lạ.
Sở Quang nhìn hắn chằm chằm nói.
"Một khẩu súng trường nòng sắt 9mm cộng với 60 viên đạn. Ngoài ra, tôi sẽ có 20 ... không, 25 chip cho thực phẩm và các tiếp tế khác."
Nhìn Lister nhún vai tỏ vẻ không đồng ý, Sở Quang nghiêm túc tiếp tục nói.
“Trong tổ đỉa đột biến không chỉ có 2 kg nấm, nhưng tôi chỉ hái được gần tổ… Cậu hiểu ý tôi chứ?”.
“Cậu muốn tôi đầu tư cho cậu?” Lister hứng thú nhìn Sở Quang, “Thật thú vị.”
Sở Quảng lặng lẽ nói.
"Tại sao không? Tôi cá là cậu vẫn có thể kiếm được rất nhiều tiền ngay cả với mức giá này. Và nếu cậu đồng ý với tôi, thì lần sau tôi có thể mang lại nhiều gấp mười lần của ngày hôm nay. Cậu sẽ không rung động ư?"
Lister rung động rồi.
Thành thật mà nói, đây thực sự là một đề nghị tốt.
Mang 2kg nấm ô xanh này đến Thành phố Boulder, đừng nói là một khẩu súng trường nòng sắt, mười khẩu súng cũng có thể mua được.
Những người dân sống ở vùng ngoại ô này không biết chống bức xạ và tiêu diệt bức xạ có ý nghĩa như thế nào đối với những người sống trong thành phố.
Đồ tốt đều đang giấu gần những hố bom hạt nhân!
"Thông thường mà nói, rất ít người có thể lấy được con chip từ tay tôi."
Lister nháy mắt với trợ lý của mình, ra lệnh anh ta đến bên cạnh con bò Tây Tạng biến dị để lấy một khẩu súng trường nòng sắt và 60 viên đạn.
“Cậu là một ngoại lệ.”
Từ trong túi của mình lấy ra 25 con chip trắng, Lister đưa chúng cùng những món hàng kia vào tay Sở Quang.
"20 ký nấm ô xanh đúng không, coi đây là đầu tư đi, tôi sẽ chờ tin của cậu."
"Tôi sẽ đến đây một lần nữa vào cuối tháng, nếu không có gì khác thì đó sẽ là lần cuối cùng trong năm nay,."
"Hy vọng tới lúc đó sẽ gặp được cậu."
Đỉa đột biến.
Không ai muốn gây hấn với thứ đó.
Chỉ có Thượng đế mới biết có bao nhiêu con bọ ghê tởm ẩn náu trong hang ổ của thứ đó, và tệ nhất là ngọn lửa xuyên thấu thông thường không hề hoạt động với chúng.
Kinh khủng là khả năng tái sinh và sức sống sau khi cơ thể bị đứt lìa ngay giữa, còn có thể tách ra thành hai cá thể mới chỉ sau một thời gian ngắn vật lộn, chưa kể đến các lỗ nhỏ trên cơ thể.
Còn việc phóng lửa…
Chưa nói đến việc có đốt được hay không, cho dù có đốt được thì cũng sẽ đốt cháy luôn những đồ có giá trị.
Hoàn toàn mất giá trị.
"Còn nữa, 20kg nấm ô xanh, tôi cứ tính cậu 2000 chip đi, cậu có thể đặt hàng của tôi, không cần nhặt những cái người ta bỏ lại."
Nhìn Sở Quang đang nghịch vũ khí trong tay, Lister nhắc nhở.
Sở Quang dừng lại động tác, nhìn hắn hỏi.
"Tôi làm sao biết cậu có hàng gì."
Lister búng tay một cái.
Người bên cạnh hắn hiểu ra và đưa một cái máy tính bảng hình vuông.
"Có ảnh trên đó, vuốt trái phải để xem... Cậu biết cách sử dụng, tôi sẽ không dạy cậu. Tôi đảm bảo chất lượng của lô hàng này tuyệt đối không có vấn đề gì, nhưng tôi không đảm bảo là hàng thực tế nhận được sẽ giống với hình ảnh y như đúc. "
Sở Quang cầm lấy máy tính bảng, đại khái nhìn lướt qua, phát hiện trên đó cũng có khá nhiều đồ tốt.
Nhất là khi anh nhìn thấy thứ mình cần nhất.
“Đã chọn xong chưa?” Nhìn Chu Quang người lựa chọn, Lister thúc giục.
"Chọn xong rồi." Trả lại máy tính bảng, Sở Quang nhìn hắn và nói, "Một máy phát điện bằng củi 10KW và một bộ giáp trợ lực KV-1."
"Mắt nhìn của cậu không tệ. Mặc dù KV-1 là kiểu cơ bản, nhưng cũng là kiểu bền nhất, mà cậu muốn một máy phát điện để làm gì? Tốt hơn hết là nên mua thêm vài cục pin nếu lo không đủ điện. Tôi đây có cung cấp dịch vụ lấy cũ đổi mới, cực kỳ rẻ."
Máy phát điện không rẻ, một bộ là 1200 chip.
Ngược lại, bộ giáp KV-1 chỉ cần 800 chip và pin năng lượng hóa học tương ứng chỉ cần 150 chip.
Thay một cục pin dù đắt đến đâu cũng không tới mức một nghìn.
Mà sau khi mua thứ này, anh sẽ đặt nó ở đâu?
Bộ giáp cũng có thể được mặc dưới quần áo, và những thứ như máy phát điện không phải là thứ mà một người thu gom bình thường có thể mua được.
Nhìn thấu những lo lắng của Lister, Sở Quang nói.
"Yên tâm, tôi không mang nó về phố Bethe."
"Tôi chỉ thuận miệng hỏi thôi. Cậu giải quyết như thế nào cũng không liên quan gì đến tôi. Dù sao, cho dù cậu nói rằng tôi bán nó cho cậu, thì tôi cũng sẽ không thừa nhận đâu. Cuối cùng, người xui xẻo chính là cậu." Lister nhún nhún vai, ngước nhìn bầu trời xa xa, "Đã muộn rồi, sau này gặp lại."
Sở Quang gọi hắn lại.
"Chờ đã, tôi muốn hỏi, những thứ tôi vừa đặt có được giảm 20% không."
Lister cười cười, đầy không quay lại mà vẫy tay.
"Giá cậu thấy là sau khi đã giảm giá."
Sở Quang: “……%¥#¥%”
Ông nội mày!
Chờ xem sau này ông đây sẽ tàn sát bọn gian thương tụi bây như thế nào!
Nhìn đội thương nhân đi xa, mặt mày Sở Quang u ám quay người rời đi.