Vừa lúc không ăn cơm trưa, Sở Quang ngẫu nhiên gọi một người chơi nhỏ vừa đi ngang qua, bảo hắn gọi Nha Nha đến phòng viện dưỡng lão. Không đợi Nha Nha mở miệng hỏi mình có chuyện gì, Sở Quang đã đưa chân cua trong tay ra, cho cô nhìn thoáng qua thịt cua. - Ăn được không? Vẻ mặt Nha Nha ngây thơ, sững sờ gật đầu. - Ách, hẳn là có thể? Ngược lại không thấy màu xanh lá cây. Nhưng miệng nói mà không có bằng chứng thì làm sao có thể yên tâm. Sở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.