• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 118

Lấy tài lực của Mặc gia, muốn có được nội đan của Huyết Giao đương nhiên không có vấn đề gì, chỉ là sẽ phải trả một cái giá lớn thôi.

Nhưng mà cũng may mà bọn họ đã gặp được mình, một người lương thiện như thế này. Vẻn vẹn chỉ cần 18 triệu đã đạt thành hợp tác. Con Huyết Giao này có tu vi Địa Cương cảnh tầng năm, thực lực chắc hẳn là vô cùng mạnh mẽ, bởi vì trời sinh yêu thú cường hãn hơn so với nhân loại rất nhiều. Đồng thời con Huyết Giao này còn ẩn nấp trong đầm Giao Long, chiếm cứ địa lợi. Nếu như muốn giết chết, có thể nói rất khó khăn.

Ở dưới nước, cho dù là cường giả Địa Cương cảnh tầng sáu mà không cẩn thận thì cũng có thể bị Huyết Giao mài chết. Nhưng mà tu luyện đều cần một lượng lớn tài nguyên mới có thể tiến bộ, bởi vậy vẫn có rất nhiều cường giả nguyện ý rời núi xử lý Huyết Giao.

Đâu có như mình!

Mặc gia lão tộc trưởng vì an toàn của người dân ở trong thành Linh Phong mà diệt trừ phân bộ của tổ chức tà ác kia, cuối cùng còn để bản thân bị trọng thương, việc này thực khiến người khác cảm động và bội phục.

Thân là đệ tử nội môn tam phẩm của Viêm Hoa tông, đệ tử chân truyền của Thiên Tu trưởng lão, khẳng định nên đứng ra vì chính nghĩa.

Ban đêm!

Mấy người Mặc gia cũng không có hành động ngay mà tạm thời nghỉ ngơi một đêm. Lâm Phàm được an bài tại một gian phòng xa hoa. Nhưng mà hắn cũng không thích điều kiện chỗ này lắm, chỗ hưởng thụ như thế này dễ khiến cho người ta buông lỏng cảnh giác. Bởi vậy hắn chuẩn bị đêm nay ra ngoài cày điểm tích lũy một chút.

Dù sao "Thất Thần Thiên Pháp" đã đặt ở trên người rất lâu rồi. Nếu như còn chưa lĩnh ngộ được thì có lỗi với bản thân quá.

Hắn đẩy cửa sổ ra. Đèn đuốc ở bên ngoài sáng trưng, chợ đêm phồn vinh.

Không hổ là phường thị Vân Hải, một địa phương có đông đảo người tu hành tụ tập, cũng là thiên đường cho giấc mơ phát tài.

Lâm Phàm không đi theo đường thường mà trực tiếp nhảy cửa sổ ra ngoài, thận trọng đáp xuống con đường phía dưới.

Một số võ giả kinh ngạc nhìn Lâm Phàm, cảm giác người này có phải là bị bệnh tâm thần hay không? Có cửa không đi, lại còn nhảy cửa sổ đi ra. Nhưng mà rồi bọn họ cũng không để ý nữa. Ở phường thị Vân Hải này, người thích gây sự chú ý thường sẽ không sống quá lâu.

Lâm Phàm cũng không thèm để ý đến ánh mắt của người chung quanh, hắn chỉ muốn đi cày điểm tích lũy. Lấy thực lực bây giờ của hắn mà chiến đấu cùng với Huyết Giao thì vẫn còn có chút khó khăn, đặc biệt là nếu như chiến đấu ở đầm Giao Long sẽ càng thêm khó khăn. Chiến đấu thì phải nghiền ép đối phương, đây mới thật sự là phương thức chiến đấu mà cường giả nên có.

Đi ra khỏi phường thị, Lâm Phàm lập tức cảm thấy không khí xung quanh đã không còn bình thường. Không khí nơi này lạnh lẽo, vì ở gần hai đại hiểm địa cho nên yêu thú hoành hành, độ nguy hiểm rất cao.

Người bình thường cũng không dám ở bên ngoài khi trời tối. Bởi vì không ai biết, ban đêm sẽ có thứ gì xuất hiện.

- Ta là đom đóm bay trong màn đêm. Đám yêu thú kia hãy mau trợn to mắt lên! Có thấy cái điểm sáng làm cho các ngươi hưng phấn này hay không? Mau tới ăn ta đi.

Tới nơi xa lạ này, không có gì để dựa vào, chỉ có thể ôm quyết tâm bị ăn thịt mới có thể làm nên chuyện.

Trong tửu lâu.

- Tiểu thư, người chẳng lẽ thật sự chỉ định đặt hi vọng ở trên người một mình Lâm đại nhân sao? Dù sao con Huyết Giao này cũng có tu vi là Địa Cương cảnh tầng năm. - Trình bá dò hỏi. Không phải là ông không tin Lâm Phàm, mà là nếu chỉ có một người thì khả năng thành công cũng thật sự quá thấp. Dù sao đây chính là Huyết Giao có tu vi Địa Cương cảnh tầng năm.

Mặc Lăng Vũ gật đầu, nói:

- Ừm, ta đã thỏa thuận xong với Lâm công tử rồi, chúng ta cũng chỉ có thể tin tưởng mà thôi.

- Thế nhưng mà nếu như đợi quá lâu, lão bộc sợ lão gia sẽ... - Trình bá lo lắng âu cũng là điều hiển nhiên. Hiện tại thương thế của lão gia cực kỳ nặng. Nếu như thời gian tìm kiếm nội đan dài quá, nếu như Lâm đại nhân vừa đi liền mấy ngày không về, bọn họ thì có thể chờ nhưng mà lão gia không đợi được.

Mặc Lăng Vũ trầm mặc một lát rồi nói:

- Trình bá nói cũng đúng, ngày mai ta sẽ đi qua giải thích với Lâm công tử một phen. Thù lao cũng sẽ không thiếu một phần nào, nhưng mà chúng ta sẽ phải mời thêm mấy vị cường giả cùng nhau đi đầm Giao Long. Ngươi lui ra đi, ta mệt rồi.

- Vâng, lão bộc cáo từ. - Trình bá gật đầu rồi chắp tay rời đi.

Đối với Mặc gia, tiền tài tuyệt nhiên không quan trọng, quan trọng chính là tính mệnh của lão gia. Chỉ cần lão gia còn ở trên đời, Mặc gia sẽ không đổ.

Cách đó mười dặm, tại đầm Giao Long.

Vầng trăng treo trên cao, in bóng ở trong nước.

Lâm Phàm chắp tay sau lưng, hắn thản nhiên nhìn mặt nước yên ả không gợn sóng, đôi mắt lóe ra tinh thần của cường giả, tiếc nuối lắc đầu:

- Hồ nước âm u đầy tử khí, một gợn sóng cũng không có, vậy mà lại là đầm Giao Long. Mà thôi, nay Lâm Phàm ta tới đây cũng không phải là muốn giết chết mi, chỉ đến đây nhìn hang ổ của Huyết Long xem thế nào. Hóa ra cũng chỉ bình thường thôi. Ngày mai, khi ánh bình minh vừa lên, cũng chính là lúc mà ta mổ thịt mi.

Nói xong lời này, Lâm Phàm tiêu sái quay người, chuẩn bị đi tìm yêu thú. Chỉ cần hắn lĩnh ngộ tầng thứ nhất của "Thất Thần Thiên Pháp", con Huyết Giao này cũng không phải là vấn đề khó khăn lắm.

Đây không phải là tự đại, mà là hắn tự tin vào thực lực của bản thân.

Ùng ục ục!

Bỗng nhiên, trên mặt nước yên ả của đầm Giao Long sâu không thấy đáy chợt có bọt khí nổi lên. Tiếng bong bóng nổ tung trên mặt nước truyền vào tai Lâm Phàm.

Lâm Phàm nhíu mày. Lúc hắn quay đầu lại nhìn thì thấy nước của Đầm Giao Long bay lên cao. Một cái đuôi không lồ phủ đầy lân giáp vọt ra khỏi mặt nước, nhanh chóng quấn quanh eo của Lâm Phàm rồi xiết chặt.

- Mẹ nó, ông mày còn chưa bảo là bây giờ chưa muốn làm thịt mi. Con mẹ mi định làm gì đấy?

Phù phù!

Vừa dứt lời, hắn đã bị Huyết Giao lôi xuống giữa đầm Giao Long.

Huyết Giao có tu vi là Địa Cương cảnh tầng năm, sức lực cực kỳ khổng lồ, kéo Lâm Phàm xuống nước hoàn toàn là một việc không hề tốn sức.

Đầm Giao Long lại một lần nữa khôi phục vẻ yên lặng. Ánh trăng vẫn nhu hòa, tĩnh mịch như vậy. Nhưng mà người vừa mới đứng ở bên cạnh Đầm Giao Long phát ngôn bừa bãi thì đã biến mất.

Ùng ục ục!

Ở trong nước, Lâm Phàm há miệng, lập tức bị nước hồ tràn đầy vào. Hắn đưa mắt nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy một mảnh tối đen như mực, chỉ có lân phiến của con Huyết Giao kia tản ra ánh sáng lạnh lẽo. Sau đó hắn ngẩng đầu và phát hiện mình đã ở cách xa mặt nước, chỉ còn bóng trăng sáng phía trên cho hắn biết là mình đã bị Huyết Giao kéo xuống nước rồi.

Lâm Phàm cố gắng giãy dụa nhưng không hề có chút tác dụng nào.

Ở trong nước, cho dù là hắn triển khai toàn bộ thực lực thì cũng không thể lay động được con Huyết Giao này.

Xong, xong con mẹ nó phim rồi. Sai sót thật, vốn dĩ hắn chỉ định đến quan sát Đầm Giao Long này mà thôi. Nhưng bởi vì phong cảnh xung quanh quá đẹp nên cũng cảm thán thêm hai câu. Ai mà ngờ con Huyết Giao này âm hiểm như thế! Vậy mà lại thừa dịp mình không chú ý để trực tiếp đánh lén. Thật sự là quá âm hiểm.

Đột nhiên! Hoàn cảnh thay đổi, nước trong hồ đã không thấy đâu. Con Huyết Giao này thế mà lại lòi ra hai cái chân, cứ thế đi trên mặt đất. Nhìn chung quanh tựa như là một huyệt động.

Không ngờ ở phía dưới của đầm Giao Long này lại còn có động thiên khác.

Nhưng mà con Huyết Giao này giống như chỉ là quấn lấy mình, cũng không có xuống đòn sát thủ. Chẳng lẽ là con Huyết Giao này biết thân phận của mình, cho nên không dám làm càn quá mức hay sao?

Chỉ là khi ý tưởng này vừa sinh ra thì hiện thực đã tặng cho hắn một cái bạt tai thật mạnh.

Trong huyệt động rộng rãi, Huyết Giao đột nhiên hất cái đuôi lên, ném nhân loại đang ở trên cái đuôi của mình bay thẳng về phía vách đá.

Giữa không trung, Lâm Phàm hít sâu một hơi, làm động tác xoay tròn trên không trung để cưỡng chế thân thể dừng lại, rồi vững vàng đáp xuống đất.

Chống tay trên mặt đất, đột nhiên Lâm Phàm có cảm giác hơi nhớp nháp. Lúc hắn giơ tay lên thì nhìn thấy lòng bàn tay đầy máu. Hắn vội đưa mắt nhìn, xung quanh đều là thi cốt. Tim hắn đập cái thịch, con mẹ Huyết Giao này đến cùng đã giết chết bao nhiêu người rồi.

Bấy giờ, hắn đưa mắt nhìn về phía Huyết Giao, cảm thấy lần này có vẻ không xong rồi.

Thân thể của con Huyết Giao ở trước mắt này cực kỳ to lớn, phải đến hơn mười trượng. Hai cái chân chống đỡ thân thể, mỗi lân phiến trên người nó đều có kích thước cỡ bàn tay, toát ra vẻ lạnh lẽo.

- Giao ca, hai chúng ta vốn dĩ là nước giếng không phạm nước sông. Mặc dù ta muốn xử lý ngươi, nhưng cũng là phải đến lúc hừng đông cơ mà. Bây giờ ngươi lại xuất thủ trước, chẳng lẽ không thấy mình thiếu đạo đức sao? Ngươi thả ta ra đi. Sáng sớm mai, ta lại đến đấu với ngươi một trận, ngươi thấy thế nào?

- Tốt, Giao ca không nói lời nào, ta coi như là ngươi đã đồng ý.

Lâm Phàm phủi tay, cảnh giác nhìn Huyết Giao sau đó đi về phía cửa hang.

Chỉ là đột nhiên có tiếng gió vang lên, cái đuôi của Huyết Giao đột nhiên quất tới.

- Cuồng Thân.

Lâm Phàm giật mình. Trong nháy mắt hắn đã thi triển trạng thái cuồng thân. Hai tay giơ lên, tuy chặn lại được cái đuôi kia nhưng mà sức mạnh của cú quật này cũng khiến cho Lâm Phàm có cảm giác là hai tay của mình sắp bị bẻ gãy. Thân thể bay ra, va vào vách đá.

Phụt!

Hắn ộc ra một búng máu tươi.

Được, được lắm!

Tại mi không muốn nói chuyện với ta đấy nhé.
Chương 119

- Ngươi đừng có quá đáng, tưởng Lâm Phàm ta là người dễ bắt nạt thật sao? Ta muốn nói chuyện phải trái cùng với ngươi, không phải bởi vì ta sợ ngươi mà chỉ là không muốn thương tổn tình cảm giữa hai chúng ta.

- Bây giờ ngươi làm như vậy khác nào không nể mặt Lâm Phàm ta, đã thế ta cũng sẽ không khách khí với ngươi nữa.

Lau máu tươi ở trên khóe miệng, Lâm Phàm chỉ vào Huyết Giao chửi ầm lên.

Trước mặt người khác, mình nhất định phải giữ vững khí chất của cường giả. Nhưng mà hiện tại, chỉ có một người một thú, không có người nào khác vây xem, như vậy có thể thoải mái bạo phát bản tính của mình ra.

- Bạo Huyết

Tay trái cầm cái chảo, tay phải cầm Lang Nha bổng.

Nếu như địch nhân ở trước mắt là một con người Địa Cương tầng năm, hắn dám cam đoan, mình sẽ tuyệt đối không chần chờ, xông lên lấy mạng đổi mạng ngay.

Nhưng mà hôm nay, địch nhân lại là Huyết Giao. Nó có thể coi là vương giả trong số các yêu thú đồng cấp, sức mạnh rất lớn, huyết mạch được truyền thừa từ Thần Long chân chính. Hơn nữa hoàn cảnh xung quanh lại khiến mình không thể chạy trốn, nếu không giết chết nó, chỉ sợ là không đi ra ngoài được.

Giờ khắc này, Lâm Phàm nghiêm mặt, hai thanh vũ khí cầm trong tay trông rất là uy phong.

- Tới đi, lão tử hôm nay sẽ dạy cho ngươi cách để trở thành một yêu thú chân chính mà không phải là một con yêu thú chuyên môn đánh lén người.

Huyết Giao gầm nhẹ một tiếng, đôi mắt to như đèn lồng nhìn chòng chọc vào nhân loại trước mắt. Nó há cái miệng to như chậu máu, xông thẳng đến tấn công Lâm Phàm.

- Ăn một chiêu này của ta xem, chảo bổng hợp thể.

Trong mắt tràn đầy chiến ý, Lâm Phàm hoàn toàn không có ý định phòng thủ, hắn nhảy lên cao rồi cầm cái chảo và Lang Nha bổng cùng đánh xuống.

Thân thể của Huyết Giao tuy khổng lồ nhưng lại vô cùng linh hoạt. Nó nhanh chóng xoay người, giơ vuốt vồ tới. Lang Nha bổng vốn rất to lớn nhưng ở trước mặt cái vuốt của nó lại có chút nhỏ bé.

Tiếng leng keng vang lên như là đánh vào trên sắt thép.

- Hám Sơn Kình!

Lâm Phàm chợt quát một tiếng, cương khí sôi trào, ba tầng sức mạnh lập tức bạo phát ra.

Huyết Giao cảm nhận được cỗ sức mạnh kinh khủng này đánh tới, cũng nổi giận gầm lên một tiếng. Một cái vuốt khác lập tức xé gió vồ vào ngực Lâm Phàm, để lại ba vết cào sâu hoắm, máu tươi phun trào như suối.

Vốn dĩ sau khi Lâm Phàm thi triển Cuồng Thân thì sẽ có một lớp màng đen bao bọc lấy thân thể của hắn, nhưng mà ở dưới lợi trảo sắc bén của Huyết Giao, lớp màng này cũng không khác gì giấy cả, hoàn toàn không có bất kỳ năng lực phòng ngự gì, trong nháy mắt đã bị phá hủy.

Phụt!

Lâm Phàm phun ra một ngụm máu tươi rồi thân thể bị oanh kích, bay về phương xa.

- Ngươi... Ngươi thật mạnh. - Lâm Phàm thở hồng hộc, sau đó cất Lang Nha bổng cùng cái chảo vào trong nhẫn trữ vật rồi hơi nhấc ngón tay. Cuối cùng, tựa như là thương thế của hắn quá nặng, hắn duỗi chân ra, hai mắt trợn trừng, giả chết tại chỗ.

Đôi mắt của Huyết Giao nhìn chằm chằm vào bộ thi thể ở trước mắt, nó gầm nhẹ một tiếng. Tiếng gầm này đã có chút uy thế như là long ngâm rồi. Sau đó nó nện bước đi đến phía trước thi thể của nhân loại này.

Đối phương là nhân loại, nó thân là yêu thú, tự nhiên nó sẽ có cảm giác với thực lực của mình hoàn toàn có thể nghiền ép đối phương.

Mà ngay khi Huyết Giao đang cảm thấy tự hào vì thực lực của bản thân mình thì đột nhiên...

Phập!

Nó có cảm giác hơi đau đau, thân thể giống như là bị thứ gì đó đâm xuyên vậy.

Quay đầu lại nhìn thì thấy được con người vốn đã chết kia vậy mà đang cầm một thanh trường kiếm, cắm ở trên thân thể của mình.

- Da dày thịt béo quá à, ngươi đến cùng đã ăn bao nhiêu đồ vậy? Để cho dáng người mập mạp như thế này?

Từ trong trạng thái tử vong khôi phục lại, Lâm Phàm thừa dịp Huyết Giao không chú ý, lấy Thái Hoàng Kiếm ra, đâm vào thân thể của Huyết Giao.

Nhưng mà sau khi đâm vào, hắn mới cảm giác được thịt của con Huyết Giao này quá dày. Khi đâm vào, hắn có cảm giác Thái Hoàng Kiếm bị máu thịt bao vây lại, lúc rút ra, cũng có cảm giác không được tự nhiên.

Hú!

Giờ khắc này, Huyết Giao đã phản ứng lại, nổi giận gầm lên một tiếng. Hai trảo đột nhiên chộp lấy Lâm Phàm rồi kéo mạnh ra hai bên khiến cho thân thể của Lâm Phàm bị chia năm xẻ bảy.

Đối với Huyết Giao, chỗ thương thế kia cũng không nghiêm trọng lắm, chỉ như là bị gai đâm mà thôi. Nhưng mà thân là yêu thú, nó cũng có tôn nghiêm của yêu thú. Nhân loại nhỏ bé như vậy cũng dám tổn thương nó. Thật sự là quá phận.

Huyết Giao nâng trảo lên, nhanh chóng rút cây trường kiếm này ra. Nhìn vết thương đang không ngừng đổ máu kia, nó gầm nhẹ một tiếng. Năng lực khôi phục cường hãn bạo phát. Vết thương kia vậy mà từ từ khép lại, ngoại trừ miếng lân giáp bị cắt mở thì không hề nhìn ra được bất kỳ dấu vết nào của việc bị thương nữa.

Nhân loại nhỏ bé kia đã bị giết chết, chung quanh triệt để an tĩnh lại. Huyết Giao quay đầu, nó chuẩn bị tiếp tục trở lại đầm Giao Long, chờ đón kẻ xâm nhập tiếp theo.

Chẳng qua là khi nó chuẩn bị rời đi, một thanh âm đột nhiên vang lên bên tai của nó.

- Ê đừng đi.

Huyết Giao quay đầu lại, trong đôi mắt to cỡ đèn lồng kia lóe ra tia sáng kỳ dị. Tên nhân loại này vậy mà không chết.

- Ngươi quá đáng lắm đấy nha! Ta đã nói rồi, ta không muốn thương tổn tình cảm giữa chúng ta, thế nhưng mà ngươi lại vẫn cứ không nghe. Đã như vậy, ta cũng sẽ không đùa với ngươi nữa.

Lâm Phàm cúi đầu, thể xác lẫn tinh thần đều chịu thương tích. Hắn biết trong nhân loại vẫn có chuyện ngươi lừa ta gạt, lại không nghĩ rằng yêu thú cũng không có tình cảm, vậy thì giữ lại nó còn có ích lợi gì.

Đột nhiên!

Huyết Giao trở nên cảnh giác. Từ trên người của nhân loại này, nó cảm nhận được khí tức nguy hiểm. Khí tức này mặc dù không đủ để nó e ngại, nhưng lại khiến nó cảm thấy một tia áp lực.

- Ta biết một chiêu kiếm pháp có thể từ trên trời giáng xuống, Nhưng mà ở trong không gian hẹp như thế này, ta lại không có cách nào để thi triển, cho nên ta chỉ có thể để cho ngươi xem một loại kiếm pháp khác mà ta chưa từng thi triển.

- Hóa Thần Kiếm Trận

Ong ong!

Thái Hoàng Kiếm đang nằm trên mặt đất đột nhiên lay động. Viu một tiếng, nó xuyên không lao đến. Còn Địa Hoàng Kiếm và Nhân Hoàng Kiếm ở trong nhẫn trữ vật cũng tự động bay ra, trôi nổi ở phía sau lưng của Lâm Phàm. Sau đó, cả ba thanh kiếm không ngừng huyễn hóa, phân thành vô số đạo hư ảnh Tam Hoàng Kiếm. Một cỗ kiếm ý trùng thiên bạo phát ra, bao phủ hang động.

Giờ khắc này, Lâm Phàm ngẩng đầu, ngón tay chỉ vào Huyết Giao, nghiến răng nói.

- Hóa Thần Kiếm Trận tầng thứ nhất.

- Ngươi đã tổn thương sự tín nhiệm của ta đối với ngươi.

Vút!

Lấy Lâm Phàm làm trung tâm, kiếm quang chiếu sáng toàn bộ hang động. Kiếm ảnh tung hoành, liên miên không dứt đánh về phía Huyết Giao.

Huyết Giao thấy cảnh này, con ngươi đột nhiên co lại. Nó gầm lên một tiếng, cương khí bộc phát, âm bạo chấn động khiến cho không gian đều bị bóp méo, một lớp bình phong màu máu đột nhiên xuất hiện.

Kiếm khí đánh lên lớp bình phong màu máu này, vang lên những tiếng đinh đinh chói tai.

- Đừng bảo là ta không phá nổi phòng ngự của ngươi chứ. - Lâm Phàm cảm giác được một chiêu này của mình chính là không gì không phá nổi, nhưng mà con Huyết Giao này thật là có chút tài năng, không thể nói là không phục được.

Xoạt xoạt!

Đột nhiên, một cảnh tượng khiến cho Lâm Phàm hưng phấn phát sinh. Tấm lá chắn màu máu kia chịu đựng hồi lâu cuối cùng vẫn bị kiếm quang phá vỡ một góc. Một đạo kiếm khí xuyên qua, đánh lên trên lân giáp của Huyết Giao, phá vỡ lân giáp và cắt một vết thương sâu hoắm trên người nó.

Úúú!

Huyết Giao nổi giận gầm lên một tiếng, con ngươi dần dần biến dạng, hiện đầy tơ máu, tựa như đã bị nhân loại này chọc giận.

Chỗ cửa động, thủy triều sôi trào, từng con yêu thú của đầm Giao Long xuất hiện.

Hóa Thần Kiếm Trận tiêu tán, vậy mà chỉ để lại được trên người Giao Long một chút thương tích nhỏ, xem ra thực lực của mình vẫn chưa đủ.

Chít chít!

Tiếng gầm của Huyết Giao vậy mà lại kéo tới một đám yêu thú. Những yêu thú này có làn da bóng loáng trông như là cá chạch, nhưng mà trong cái những miệng đang mở rộng kia lại phủ đầy răng nhọn. Mỗi một con đều có kích thước như một đứa bé.

- Huyết Giao, ngươi quả nhiên là âm hiểm, còn biết kêu gọi cứu binh nữa. Nhưng mà nếu chỉ có như vậy mà ngươi đã cho rằng có thể giết chết ta, vậy thì là ngươi đã suy nghĩ quá đẹp rồi. Chờ ta mười giây.

Vừa nói xong, thân thể của Lâm Phàm hóa thành vô số mảnh vỡ phiêu tán trong huyệt động, dần dần biến mất không thấy gì nữa.

Đám yêu thú giống như cá chạch kia quay đầu, nhìn về phía Huyết Giao tựa như là đang hỏi thăm, đại ca ngươi kêu chúng ta tới đây làm gì?

Nhân loại kia biến mất rồi.

Huyết Giao cũng không hiểu đến cùng là chuyện gì vừa xảy ra. Cuối cùng, nó gầm nhẹ một tiếng, ra hiệu tụi đàn em đã có thể rời khỏi đây.

Nhưng mà lúc đám yêu thú giống cá chạch này chuẩn bị rút lui trở lại đầm Giao Long, một thanh âm lại vang lên.

- Ê đừng đi, ta lại trở về rồi đây.

...
Chương 120

Tình huống trước mặt là Huyết Giao đầy âm hiểm gọi đàn em tới vây đánh Lâm Phàm. Nhưng nếu như chỉ là thế thôi thì con Huyết Giao này đã tính lầm rồi.

Bởi vì đây rõ ràng là con Huyết Giao này đưa phúc lợi đến cho mình. Nếu như có thể giết chết nhiều yêu thú như vậy, không biết mình sẽ kiếm được bao nhiêu điểm tích lũy đây.

- Hóa Thần Kiếm Trận tầng thứ nhất.

- Tên âm hiểm kia!

Huyết Giao đã triệt để ngây ngốc. Nó không biết nhân loại này đến cùng là như thế nào, vì sao cứ biến mất một hồi rồi lại xuất hiện? Nhất là sau khi xuất hiện, hắn lại giống như không hề bị thương vậy.

Liên tục bị Lâm Phàm khiêu khích, Huyết Giao cực kỳ tức giận, nó lập tức thúc giục tiểu đệ của mình mau chóng xông lên.

Đầm Giao Long không chỉ có một con yêu thú là Huyết Giao.

Khi tu vi đạt đến Địa Cương cảnh tầng năm, yêu thú đều có lãnh địa của mình. Nhất là loại yêu thú có được tổ tiên cường đại như Huyết Giao này, đối với lãnh địa càng có ý thức mãnh liệt.

Trước kia nó còn có một đứa em trai cùng chia sẻ đầm Giao Long. Nhưng mà về sau em trai của nó bị con người giết chết, mảnh lãnh địa này giờ chỉ là địa bàn của một mình nó mà thôi. Bất luận kẻ nào dám mạo phạm xâm nhập vào lãnh địa của nó, nó đều sẽ giết hết.

Đám yêu thú cá chạch gào thét xông lên, không biết sợ chết là gì. Bọn chúng căn bản là không có cảm giác sợ hãi, chỉ có mệnh lệnh của lão đại mới là thứ trọng yếu nhất đối với bọn chúng.

- Thật là ti tiện, vậy mà để đàn em lên làm pháo hôi. Các ngươi có lão đại như thế này, cũng thực đáng thương thay. Thôi thì để cho ta giải thoát các ngươi vậy.

Năng lực quần công của Hóa Thần Kiếm Trận tầng thứ nhất vẫn rất là không tệ. tuy rằng thực lực những yêu thú cá chạch này có thể nói là chẳng ra gì nhưng mà số lượng lại vô cùng đông đảo.

Điểm tích lũy +30

Điểm tích lũy +80

Tu vi không đồng nhất, cao có thấp có, nhưng mà dưới sự càn quét của kiếm khí, toàn bộ đều biến thành mẩu vụn.

Một con yêu thú cá chạch nhảy lên, há miệng ra, dữ tợn lao đến chỗ Lâm Phàm, nhưng chỉ trong nháy mắt là đã bị một đạo kiếm khí tàn nhẫn giết chết.

Huyết Giao không nghĩ tới nhân loại này lại khó chơi như vậy, gào thét rống giận, gọi thêm càng nhiều đàn em đến. Nó muốn dùng đàn em đi đè chết nhân loại này.

Mặc dù nó là yêu thú nhưng mà vẫn có chút trí tuệ.

Thời gian trôi qua rất nhanh.

Nó không biết nhân loại trước mắt này đã biến mất rồi xuất hiện trở lại bao nhiêu lần rồi, cũng không biết đã có bao nhiêu đàn em chết thảm ở chỗ này. Hiện tại nó chỉ có một ý nghĩ, đó chính là phải giết chết nhân loại ghê tởm này.

Nhân loại này đang gây hấn với uy nghiêm của nó. Thân là hậu duệ của Thần Long cao quý, nó được trời ưu ái, là quý tộc trong số các yêu thú, mà uy nghiêm của quý tộc là không thể xâm phạm.

Nhân loại kia lại biến mất một lần nữa, hóa thành mảnh vỡ tiêu tán trong huyệt động.

Mà các tiểu đệ của nó cũng đã bị giết chết hết, chỉ còn lại thi thể chồng chất như núi trong huyệt động, chứng minh các tiểu đệ của nó đã từng tới nơi này.

- Ta lại trở về rồi.

Lâm Phàm vẫn cứ xuất hiện một lần nữa ở đúng nơi mà hắn vừa biến mất, mà lần này, hắn lại như là vương giả trở về.

Bởi vì, con Huyết Giao này thiểu năng vãi, điểm tích lũy của mình vậy mà đã từ hơn 40 000 tăng lên đến 60 000.

Bây giờ hắn đã có thể lĩnh ngộ "Thất Thần Thiên Pháp".

Rống!

Huyết Giao rống giận, nó muốn triệu hoán thêm càng nhiều tiểu đệ đến giết chết nhân loại này. Thế nhưng mà dù đã rống khản cả cổ, đám yêu thú cá chạch vốn cứ tràn vào không dứt, giờ lại không tiếp tục xuất hiện nữa.

Lâm Phàm kiểm tra điểm tích lũy một hồi, trong lòng đắc ý, cười nói:

- Huyết Giao, đừng hô nữa. Toàn bộ tiểu đệ của ngươi đã bị ta tiêu diệt rồi.

Lạch cạch!

Đột nhiên, một thanh âm truyền đến. Đó là âm thanh chói tai của yêu thú cá chạch.

Chẳng lẽ là vẫn còn á? Đầm Giao Long nhỏ như thế, đến cùng là có bao nhiêu con yêu thú cá chạch trong này vậy?

Huyết Giao nhìn chằm chằm vào Lâm Phàm, thậm chí có chút đắc ý. Đối với chuyện mình có được vô cùng vô tận tiểu đệ, nó cảm thấy rất tự hào.

Lâm Phàm tập trung nhìn qua, nhưng khi hắn nhìn thấy rõ tình huống chỗ cửa hang thì biểu lộ của hắn cũng có chút quái dị.

Một con yêu thú cá chạch không giống với những con phía trước từ từ xuất hiện. Tựa như là nó đã già cho nên thân thể không còn cường tráng lắm. Nhưng mà bởi vì lão đại triệu hoán cho nên coi như là dùng hết khí lực, nó cũng muốn bò đến hiện trường. Cuối cùng, sau nửa ngày, nó cũng đã bò tới nơi.

Huyết Giao quay đầu, con ngươi màu đỏ ngòm nhìn chằm chằm thân ảnh nhỏ bé ở cửa hang kia, hiển nhiên là nó cũng ngây người vì tình huống trước mắt.

Rống!

Huyết Giao rống giận gào thét. Uy thế khiến cho con yêu thú cá chạch này kém chút nữa là té ngã trên mặt đất. Thế nhưng mà ở trước mặt lão đại, con yêu thú cá chạch cao tuổi này lại rất có khí phách chống đỡ được, sau đó quay đầu về phía Huyết Giao, gầm nhẹ vài tiếng như muốn nói:

- Lão đại, ta đã tới. Ta sẽ dùng chút khí lực cuối cùng của ta bảo vệ sự tôn nghiêm của ngài.

Sau đó, nó đập liên hồi hai bên mang, kêu lên một tiếng chói tai, rồi lao về phía Lâm Phàm. Lúc nó mở miệng ra, Lâm phàm phát hiện bên trong lại không còn một cái răng nhọn nào, như đã rụng hết cả.

- Haiz! - Lâm Phàm thở dài, xem ra cũng đến lúc nên kết thúc rồi. Con yêu thú cá chạch này đáng giá để cho hắn tôn trọng. Dù là tuổi già sức yếu, nó cũng muốn giữ thể diện cho lão đại. Cảnh tượng này làm cho người ta cảm động.

"Xác nhận tiêu hao 60, 000 điểm tích lũy để lĩnh ngộ ‘Thất Thần Thiên Pháp’?"

"Lĩnh ngộ."

"Thất Thần Thiên Pháp tầng thứ nhất.

Trung Trì Nội Thần."

Trong chốc lát, Lâm Phàm cảm giác như có một bảo tàng thần bí nào đó trong cơ thể được mở ra. Một vị Thần Linh giằng đứt gông xiềng, bài trừ phong ấn, một lần nữa giáng lâm đến thế gian.

Cương khí ở bên trong huyệt Nội Thần của Lâm Phàm càng thêm dày đặc, nội hạch Địa Cương tựa như là bị kích thích, không ngừng xoay tròn. Cương khí quấn ở chung quanh cũng nhanh chóng xoay tròn theo.

- Giống như có một vị Thần Linh đang bao phủ ta.

Đây là cảm thụ trực quan nhất của Lâm Phàm. Đồng thời, ở phía sau lưng của hắn, có một vị Thần Linh ngạo nghễ xuất hiện. Đột nhiên Lâm Phàm nhắm mắt lại, một cỗ uy thế cường hãn tản ra xung quanh, sau đó dần dần tiêu tán và lùi về trong cơ thể của hắn.

- Đây là cái gì?

Lâm Phàm cảm thụ được tình huống ở bên trong cơ thể, một hạt châu màu đỏ xuất hiện giữa hư không, quay xung quanh sát rìa của nội hạch Địa Cương. Mọi chuyện diễn ra hết sức yên tĩnh, không có bất cứ động tĩnh gì. Nhưng mà ánh sáng màu đỏ quấn quanh hạt châu này lại làm cho người ta cảm thấy kinh hãi, tựa như là bên trong ẩn chứa sức mạnh đáng sợ.

Đột nhiên Lâm Phàm mở hai mắt ra, hắn nhìn chăm chú vào Huyết Giao đang ở trước mặt.

Huyết Giao cảm nhận được sức mạnh này, dữ tợn gầm lên một tiếng, yêu thú cá chạch ở bên cạnh cũng làm như thế.

Lão đại rống, nó cũng rống.

Phập!

Cự trảo của Huyết Giao đột nhiên đập xuống, giẫm con yêu thú cá chạch kia thành bánh thịt.

Bấy giờ Lâm Phàm cảm thấy bản thân hoàn toàn không giống với lúc trước. Thân thể tựa như là tràn đầy sức mạnh. Sức mạnh này khổng lồ đến mức khiến cho người ta hưng phấn lại cảm thấy khủng bố.

- Huyết Giao, ngươi thật tàn nhẫn. Ngay cả tiểu đệ trung thành như thế mà cũng có thể giẫm chết. Xem ra hôm nay tử kỳ của ngươi cũng đến rồi. - Lâm Phàm bình tĩnh nói.

Huyết Giao gào thét một tiếng, thân thể uốn lượn, cái đuôi của nó nhanh chóng quét ngang qua.

Lâm Phàm cười cười.

- Cuồng Thân

- Bạo Huyết

- Nội Thần

Ba môn ngạnh công toàn lực bộc phát, khí tức triệt để sôi trào lên. Lấy bản thân hắn làm trung tâm, một cơn bão táp đột ngột chui lên từ dưới mặt đất, uy thế cường hãn giống như là có thể nghiền ép hết thảy. Hắn giang hai tay ra rồi ôm chặt lấy cái đuôi của Huyết Giao.

- Hê hê, chết mi rồi. - Lâm Phàm cười, hiện tại hắn thật sự là quá mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức làm cho chính hắn cũng có cảm giác e ngại.

Loại sức mạnh này đủ để nghiền ép hết thảy. Bởi vì thế mà giờ chết của con Huyết Giao này cũng đã điểm.

Phường thị Vân Hải.

- Tiểu thư, Lâm đại nhân không có ở trong phòng. - Sắc mặt của Trình bá thoáng có chút quái dị. Hôm qua Lâm đại nhân đã đáp ứng bọn họ, vậy mà hôm nay lại biến mất không thấy, trong phòng cũng không có người. Theo ông thấy, hẳn là Lâm đại nhân đã chạy trốn rồi.

Có lẽ là bởi vì Lâm đại nhân sợ bị mất mặt, cho nên mới giả vờ đáp ứng. Sau đó, Lâm đại nhân lại phát hiện mình không thể địch nổi con Huyết Giao này, đành phải rời đi.

Sắc mặt của Mặc Lăng Vũ bình tĩnh, nhưng trong lòng cũng là có chút cảm thán, nàng nhẹ nhàng nói:

- Có lẽ là Lâm công tử có việc gì đó quá gấp nên phải rời đi mà thôi.

Lúc này, ở trong nhóm người của Mặc gia còn có bốn tên nam tử. Khí tức của bốn tên nam tử này cực kỳ phi phàm, tài năng thần binh lộ rõ, mắt thường không dám nhìn thẳng.

- Mặc tiểu thư, tu vi của Huyết Giao cực kỳ cường đại. Cho dù là chúng ta cũng không có mười phần tự tin là có thể thành công. Người này chạy trốn trong đêm cũng là việc có thể thông cảm được. Chúng ta vẫn là nên tranh thủ thời gian lên đường đi thôi. - Tống Chân Sơn ngạo nghễ nói. Mặc dù không có nói thêm cái gì, nhưng mà trong lời nói có thể thấy, hắn hoàn toàn không để ý đến Lâm Phàm, hiển nhiên là hắn cho rằng Lâm Phàm nghe nói đến danh tiếng của Huyết Giao nên đã lập tức chạy trốn trong đêm.

Bốn người bọn họ là những người chuyên môn xử lý loại sự tình mà người khác làm không được ở phường thị Vân Hải.

Nhất là thanh danh của Mặc gia cũng rất vang dội. Đó là nhà giàu chân chính có gia tài bạc triệu. Nếu như bọn họ có thể hoàn thành chuyện này thì sẽ kiếm được khoản lời không nhỏ.

Cho dù ở trong tông môn, cường giả Địa Cương cảnh tầng năm cũng là sức mạnh trung kiên, được hưởng thụ đãi ngộ mà người khác không thể có. Nhưng mà mấy người bọn hắn lại cam nguyện ở chỗ này, trở thành tay chân của người khác, đó cũng là bởi vì có rất nhiều lợi ích khác.

Nguyên bản người này cũng không phải tên là Tống Chân Sơn. Nhưng trong một lần gặp kỳ ngộ, hắn lại ngoài ý muốn thu hoạch được một môn công pháp là "Chân Sơn Như Thiên Pháp", từ đây mới đổi tên là Tống Chân Sơn.

Ở trong phường thị Vân Hải, hắn cũng là cường giả đỉnh cao.

Mặc Lăng Vũ suy nghĩ một lát, gật đầu nói:

- Vậy làm phiền các vị, mời lên đường.

Những người khác ở trong phường thị Vân Hải cũng xì xào, bàn tán, thảo luận với nhau.

- Bọn họ muốn đi đồ sát Huyết Giao sao? Chúng ta cũng đi theo nhìn thôi.

- Ừm, con Huyết Giao này rất cường hãn, lại ở sâu trong đầm Giao Long, muốn giết chết thật đúng là không dễ dàng. Chiến đấu giữa những cường giả như thế này, chúng ta không thể bỏ qua được.

Sự kiện lần này cũng thu hút sự chú ý của những kẻ không liên quan trong phường thị Vân Hải.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK