Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1180

Nam Khuê ôm lấy ngực, biểu cảm trái tim đang bị đau đớn, tiểu Niệm Khanh cũng rất nhanh chóng hiểu ra.

Nhưng cậu còn có chút nhút nhát.

“Vậy lát nữa con sẽ đi xin lỗi cha!”

Nam Khuê gật đầu cười: “Ngoan lắm, Niệm Khanh của mẹ càng ngày càng giỏi, mẹ thực sự cảm thấy rất vui.”

Nhìn thấy nụ cười của Nam Khuê, tiểu Niệm Khanh đột nhiên vẫy vẫy tay: “Mami, mẹ lại đây!”

“Qua đó làm gì vậy, Niệm Khanh có tâm sự gì muốn nói riêng với mẹ sao?”

“Mami, mẹ mau qua đây, gần con một chút.” Tiểu Niệm Khanh lại lặp lại một lần nữa.

Lần này Nam Khuê nhanh chóng đi đến gần Niệm Khanh.

Ngay khi cô đưa mặt lại gần, đột nhiên, có một cái chạm nhẹ nhàng và ấm áp trên má cô, anh chàng nhỏ nhanh chóng hôn lên má cô một nụ hôn ngọt ngào.

Đồng thời ôm đầu cô, cậu chủ động ghé sát miệng vào tai cô, khẽ nói: “Mẹ yêu ơi, để con nói cho mẹ một bí mật! Cho dù con có cha rồi, thì người con yêu nhất vẫn mãi mãi là mẹ, mẹ mãi mãi ở vị trí số 1 trong lòng con, không ai có thể thay thế được.”

Thì ra là cậu muốn nói những lời này.

Nam Khuê cười híp mắt, đồng thời dành cho tiểu Niệm Khanh một nụ hôn ngọt ngào: “Cảm ơn Niệm Khanh bé nhỏ của mẹ, sau này khi lớn lên, con nhất định sẽ trở thành một người đàn ông ấm áp, mẹ không phải lo lắng cho vợ của con sau này rồi.”

Mặc dù là ngôn ngữ của trẻ con, và cô cũng biết là vị trí số một của cô chắc chắn sẽ bị thay thế bởi vợ cậu bé trong tương lai.

Nhưng ngay lúc này, trong lòng Nam Khuê vẫn cảm thấy ấm áp.

So với Tư Mặc, Niệm Khanh tình cảm hơn một chút, nhưng đồng thời cũng tinh tế, trái tim cũng ấm áp hơn một chút.

“Đương nhiên, con yêu Mami nhất, không giống như anh trai, vừa mới gặp được cha mấy ngày đã bị cha mua chuộc, lao vào ôm lấy cha rồi.”

“Được rồi, vậy Niệm Khanh nhớ lời của mình nhé, nếu sau này con bị cha mua chuộc, mẹ sẽ đánh đòn nha!”

An ủi Niệm Khanh xong, Nam Khuê đi ra ngoài trước, để cho cậu có chút không gian riêng.

Trong phòng khách, Lục Kiến Thành và Tư Mặc đang chơi đùa rất vui vẻ.

Thấy Nam Khuê đi ra, Lục Kiến Thành liền đi tới chỗ cô: “Niệm Khanh thế nào rồi, tâm trạng đã tốt hơn chút nào chưa?”

“Tốt hơn nhiều rồi, xin lỗi anh Kiến Thành, đều là tại em khiến anh và các con bị chia cách lâu như vậy, nếu không con cũng sẽ không xa lạ với anh như thế, trong lòng cũng không oán giận anh như thế, Niệm Khanh tương đối cảm tính, anh đừng trách con!”

“Em nói gì vậy?” Lục Kiến Thành vuốt tóc Nam Khuê: “Ngốc quá, nó là con trai anh, anh là cha, anh làm sao có thể trách con được!”

“Tình yêu của cha mẹ với con cái, trước giờ đều không cần phải nghi ngờ.”

“Chỉ là anh thấy hơi có lỗi, anh đã bỏ lỡ thời gian trưởng thành quý giá của các con, cũng bỏ lỡ từng giai đoạn tuyệt với từ lúc các con cất tiếng khóc chào đời, bi bô học nói tới bây giờ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK