Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 190

Lục Nhu vừa nghe lập tức phụ họa theo: “Đúng, chị Thanh Liên nói rất đúng, anh Kiến Thành mãi mãi là anh trai tôi, tôi mãi mãi là em gái của anh ấy, đây là mối quan hệ huyết thống, không thể phai mờ được. Nhưng mà cô thì lại khác, cô chỉ một đứa con nuôi được ông nội đưa về Lục gia, ông nội đi rồi thì sẽ chẳng có ai thừa nhận thân phận của cô đâu, bây giờ cô cũng chỉ là một con chó nhà có tang, cái gì cũng không phải, cô tưởng là cô còn có thể cắn người sao?”

Lời của Lục Nhu cực kỳ khó nghe. Nhưng mà Nam Khuê đều chịu đựng.

Nếu như đến mấy lời này còn không chịu được, thân là con dâu của Lục gia, làm sao cô còn có thể thực hiện được những chuyện mà ông nội giao phó, về sau làm sao có thể chống đỡ được cả Lục gia chứ.

Nam Khuê nở nụ cười nhìn Lục Nhu: “Cô nói đúng, đương nhiên là tôi không thể cắn người.”

“Chó ấy mà, khó trách không hiểu chuyện, cô ta cắn tôi một cái, không lẽ tôi còn phải cắn trả cô ta một cái sao?” Nam Khuê bình tĩnh, không chút biến sắc chửi Lục Nhu một trận.

Lục Nhu tức giận vọt thẳng tới chỗ Nam Khuê, cô ta giơ tay trực tiếp đập mạnh xuống.

Lâm Niệm Sơ thấy thế liền nhanh chân bước tới.

Thế nên Lục Nhu còn chưa kịp vung tay ra đã bị người ta tóm lấy. Bởi vì bị tóm lấy tay rồi, Lục Nhu gầm lên: “Buông tôi ra!”

“Nhu Nhu, bình tĩnh một chút.”

Cho đến khi nghe thấy giọng của Phương Thanh Liên, Lục Nhu mới lấy lại bình tĩnh. Cô ta chậm chậm bỏ tay xuống, sau đó khó hiểu nhìn Phương Thanh Liên: “Chị Thanh Liên, sao chị lại giữ lấy tay em?”

“Bởi vì chị không muốn để em phạm lỗi.” Phương Thanh Liên khuyên bảo.

“Em có thể phạm lỗi gì được chứ, bây giờ ông nội đã không còn nữa rồi, cô ta sớm đã không còn chỗ dựa nữa, em còn không thể đánh cô ta nữa sao?”

Phương Thanh Liên gật đầu: “Ừ, đúng là không thể đánh được.”

“Tại sao chứ? Chị Thanh Liên, lẽ nào đến chị cũng giúp đỡ cô ta hay sao?” Lục Nhu bực bội giậm chân.

Phương Thanh Liên hít một hơi thật sâu, sau đó nói: “Nhu Nhu, em biết chuyện anh Kiến Thành của em kết hôn chứ!”

“Em biết chứ, chuyện này thì có liên quan gì đến cô ta?”

Lời mới nói được một nửa, Lục Nhu trở nên ngây người ra, nhìn Phương Thanh Liên với vẻ nghi ngờ: “Không lẽ nào cô ta chính là… vợ của anh Kiến Thành?”

“Ừ, đúng là cô ấy.”

Nghe được câu trả lời từ Phương Thanh Liên, ngay lập tức Lục Nhu trong lòng như lửa đốt.

Là cô ta.

Lại là cô ta.

Người phụ nữ này đúng là âm hồn bất tán. Tại sao chỗ nào cũng có cô ta? Chuyện gì cũng có cô ta góp mặt?

“Chị Thanh Liên, trò này không vui chút nào đâu, chị đừng lừa em nữa được không?”

“Nhu Nhu, chị biết em không chấp nhận được, nhưng mọi chuyện đều là thật.”

Màn kịch của hai người này, Nam Khuê thật sự không nuốt trôi được nữa.

“Niệm Niệm, chúng ta đi thôi.” Nam Khuê nói.

Phương Thanh Liên lập tức giữ cổ tay cô lại, cô ta ngồi trên xe lăn vậy nên phải ngẩng đầu lên, hướng đôi mắt sắc bén tràn đầy vẻ thách thức về phía Nam Khuê: “Đợi đã, không lẽ cô không muốn biết hôm nay tôi đến đây để làm gì sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK